Thời Tễ từ khi trở về phòng an toàn, liền không để ý để Tạ Chước nửa lời.
Liên Minh Tinh Hệ không giới hạn thời gian.
Chỉ khi có người tiêu diệt được yêu thú cấp 4S, đội đó giành chiến thắng thì trận đấu mới kết thúc.
"Nhưng tại sao đã hai ngày rồi mà chúng ta vẫn chưa thấy yêu thú cấp 4S?"
Đêm ngày thứ hai, chênh lệch nhiệt độ giữa ngày và đêm lớn, trong phòng an toàn vẫn đang đốt đống lửa nhỏ.
Ryan có chút nghi hoặc nằm bò trên vai Sở Đàn Tinh, "Nó có phải sợ không dám ra ngoài không?"
Sở Đàn Tinh đang nướng khoai lang mật không hiểu sao bật cười, "Sợ ai? Sợ cậu sao?"
Ryan ưỡn ngực ngẩng đầu, "Chứ sao nữa??"
Tấm chắn vô địch của tiểu Ryan cậu chẳng lẽ không đáng để khiến yêu thú cấp 4S nghe danh liền sợ mất mật sao?
Sở Đàn Tinh: "Ừm, đúng là đáng sợ."
Âm cuối không hiểu sao mang theo chút ý cười.
Sở Đàn Tinh rất ít khi cười, bình thường cũng chỉ là cười khẩy, còn kiểu cười trầm thấp khàn khàn gần như câu hồn này đột nhiên không kịp đề phòng chui vào tai.
Gương mặt Ryan không hiểu sao nóng bừng.
Từ khi Sở Đàn Tinh nói, chẳng lẽ là thích Alpha của cậu sao?
Cậu hình như dần trở nên không bình thường....
Chết rồi, chết rồi, chết rồi, cậu sẽ không phải muốn có ý đồ xấu với Đàn Tinh đó chứ?
Đội trưởng Lôi Đình không nhịn nổi nữa, đã hai ngày rồi mà chẳng thu hoạch được gì, anh ta không thể tiếp tục lãng phí thời gian ở đây, dù thế nào cũng phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-huy-lanh-lung-vua-hon-lien-khoc/4645708/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.