Trăng tròn chậm rãi di chuyển trên bầu trời.
Cho đến khi vượt qua đường ranh nơi chân trời, chính thức bước vào quỹ đạo rạng sáng.
Đôi mắt đỏ như hồng ngọc trong hang tối chậm rãi mở ra—
"ξοωχυλβιμητσ"
Xem ra, trong khoảng thời gian nó ngủ say, địa bàn đã xuất hiện thêm nhiều vị khách không mời mà đến.
Tám cái chân dài duỗi ra, tỏa ra ánh đen lạnh lẽo nguy hiểm, như một tia chớp đen bắt đầu bữa tiệc săn giết của mình.
Nơi cửa hang bị những cái chân dài phủ kín.
Để lại một tấm mạng nhện trắng đầy chất độc.
***
Trong khu sương độc.
Nước hồ mát lạnh rửa qua đầu ngón tay, sau đó lại được Alpha nắm trong lòng bàn tay lau chùi cẩn thận.
Ngón tay trắng như ngọc đẹp đến kinh người, Tạ Chước lòng ngứa ngáy cúi mắt lại muốn hôn thêm lần nữa.
Thời Tễ ngước mắt nhìn cậu, đột ngột rút tay lại.
Còn dám hôn, đã chạm vào....
Giọng Thời Tễ thanh lãnh không tự nhiên, dồn nén mọi cảm xúc xuống tận đáy lòng, "Dậy đi, về thôi."
Tạ Chước hiện tại đã giải phóng hết cơn kiềm nén cùng bực bội, kỳ mẫn cảm được tin tức tố Omega cực trội tạm thời xoa dịu, lại khôi phục dáng vẻ lười biếng thường ngày.
Cậu lại kéo người lại, cúi đầu tựa lên vai bờ vai thon nhỏ thẳng tắp của anh.
Khẽ hít lấy mùi sữa ngọt ngào nơi tầng hương cuối của hương hoa sơn trà, cố kìm nén tình cảm như muốn trào ra khỏi lồng ngực, "Anh trai, có muốn em cũng giúp anh...."
Thời Tễ gần như ngay lập tức run nhẹ hàng mi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-huy-lanh-lung-vua-hon-lien-khoc/4645704/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.