Tên nhóc con lớn lên với một khuôn mặt cực kỳ mê hoặc.
Đôi mắt hoa đào long lanh ánh xuân, môi đỏ răng trắng, còn lộ ra chiếc răng nanh nhỏ, trên đầu vểnh một chỏm tóc ngốc nghếch lắc qua lắc lại.
"Thêm mấy lần nữa đi mà, anh trai ~ "
Ngoan đến mức không thể chịu nổi.
Thời Tễ hiếm khi bị ma xui quỷ khiến, nhất thời quên cả việc từ chối.
Alpha tóc bạc dùng ngón tay thon dài nâng cằm anh lên, hơi ấm theo kẽ răng nhẹ nhàng lướt vào.
Thời Tễ không nhịn được ngửa đầu muốn tránh đi, đoạn cong nơi cổ trắng như ngọc bị thiếu niên khàn giọng ấn nhẹ xuống.
"Đừng trốn."
Giọng điệu hoàn toàn khác hẳn, trầm khàn đầy từ tính, như được mài qua muối biển.
Thời Tễ khi tỉnh táo chưa bao giờ làm những chuyện này.
Một lúc lâu sau, anh không nhịn được nhíu mày, "Đủ rồi...."
Hơi thở ẩm ướt mập mờ quẩn quanh trong khoang nghỉ, hòa cùng tiếng thở gấp mang theo vẻ gợi cảm của thiếu niên.
Mãi đến khi yết hầu cậu khẽ chuyển động, vang lên tiếng nuốt rõ ràng.
Không khí lập tức đông cứng lại.
Thời Tễ chậm rãi mở mắt ra—
Tạ Chước 'soạt' một tiếng lui về phía sau, ngoan ngoãn ngồi nghiêm chỉnh lại, đôi mắt hoa đào lấp la lấp lánh đầy chột dạ, "Xin, xin lỗi ạ."
Cậu hơi há miệng, để lộ hàm răng trắng tinh và hơi nhọn, cho anh xem.
"Hết, hết rồi."
"......"
Thời Tễ đưa tay nhẹ che mắt, không biết bản thân rốt cuộc đang làm cái gì nữa.
Vành tai đỏ ửng vì xấu hổ và tức giận, anh nghiến răng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-huy-lanh-lung-vua-hon-lien-khoc/4645679/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.