Thời Tễ sau khi nghe xong màn miêu tả đầy sống động của tiểu Ryan liền rơi vào trầm mặc.
"......"
Một đám quỷ trẻ trâu.
"Có bị thương không?" Ngón tay thon dài của Thời Tễ miết nhẹ vành ly, giọng thản nhiên hỏi.
"Không bị thương, chỉ là không ngủ nghỉ hồi phục nên chắc có chút khó chịu, nhưng hai người họ đánh xong thì thôi, cũng không cãi nhau nữa."
Chó con lông bạc ngồi xổm trong nhà tắm rửa sạch cục lông nhỏ của mình, rồi dùng máy sấy thổi khô, không còn tùy tiện đặt trên bàn nữa mà nhét luôn vào dưới gối.
Cuối cùng Sở Đàn Tinh còn phải bồi thường cho cậu một đống nguyên liệu.
Ryan: "Cố lên nha, cậu chính là bà mối thủ công thế hệ mới đấy!"
"......"
Dù sao thì lúc đó tên tóc bạc đáng sợ lắm, cực kỳ đáng sợ.
Ryan tuyệt đối không muốn dây vào Tạ Hỏa Chước thêm lần nào nữa.
Kết quả là ngay giây tiếp theo, vị Alpha tóc bạc nào đó vừa bước vào buổi tiệc tối rực rỡ ánh đèn đã lập tức nhìn chằm chằm về phía cậu ta.
Lúc này Ryan đang ghé vào vai chỉ huy, vừa nói vừa tám chuyện rôm rả, đột nhiên cảm thấy sau lưng lạnh toát.
"Nhóc, tóc, xanh!"
Cái tên này đang nằm bò ở đâu đấy hả?!
Đó là chỗ của cậu, là chỗ của cậu mà!!!
Ryan sợ đến mức suýt ngã lăn xuống bãi cỏ, "Làm, làm gì đấy?!"
Tiểu O vừa sợ vừa gồng mình phản kháng, "Tôi nằm lên người chỉ huy chứ có nằm lên người cậu đâu, cậu hung dữ với tôi làm gì?
Tạ Chước tức đến mức suýt bật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-huy-lanh-lung-vua-hon-lien-khoc/4645668/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.