Cơn mưa đêm hè tí tách rơi suốt cả đêm.
Trong căn phòng ẩm thấp và oi bức, cậu bé vùng vẫy giật mình tỉnh dậy từ trong giấc mơ.
Như thể có ai đó bóp chặt lấy cổ cậu, sự nghẹt thở và sợ hãi như thủy triều ập đến bao trùm lấy thân thể nhỏ bé.
Cậu ngơ ngác mở đôi mắt đen ươn ướt như phủ hơi sương, mái tóc bạc mềm xõa lòa xòa trước trán, "Mẹ ơi....."
Trong căn phòng chật hẹp bức bối chỉ có một mình cậu.
Cậu mơ màng dụi dụi mắt, trời còn chưa hửng sáng, gian phòng chìm trong bóng tối mờ mịt, dường như có ai đó trong bóng tối đang nhìn chằm chằm vào cậu, thân hình nhỏ bé khẽ run rẩy.
Một tia nắng sau cơn mưa rọi qua khe cửa sổ.
Tiểu Tạ Chước từ trên giường leo xuống, nhấc đôi chân ngắn cũn chạy vụt ra ngoài——
"Thiếu soái Thời, đỡ kiếm!"
Ánh bạc lạnh lẽo lóe qua, tiểu Tạ Chước vén tán lá xanh chắn trước mặt, nhìn thấy hai bóng người đang giao đấu trong hoa viên.
Một đen một trắng.
Lại là anh đẹp trai đó nữa!
Nhưng lần này trông anh có vẻ chật vật, lưng mảnh tựa vào trụ hành lang chạm khắc, mũi kiếm kề sát chiếc cổ trắng ngần.
Một đoạn cổ lộ ra trước mũi kiếm, càng thêm trắng trẻo sạch sẽ như ngọc.
"Tạ Thần, dùng sở trường của mình để thắng người khác, sẽ khiến ngài rất vui sao?"
Anh hơi cau mày, dường như không mấy thích kiểu bị áp chế thế này.
"Thắng người khác thì có lẽ không."
Thái tử tóc bạc mắt tím nhướng mày cười khẽ, dùng mũi kiếm nâng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-huy-lanh-lung-vua-hon-lien-khoc/4645655/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.