Mạc Sơn bị những lời nói này chọc tức đến râu cũng giật giật hai cái.
Thằng nhóc này đúng là ngạo mạn quá mức.
Thật sự tưởng rằng bản thân cùng đội của mình có thể một tay che trời sao?
"MẸ ƠI!!!"
Từ ảo cảnh vọng ra tiếng khóc la thảm thiết của nhóm tuyển thủ, ai nấy đều mặc những bộ cơ giáp oai phong lẫm liệt, vậy mà giờ lại đang lăn lộn bò lổm ngổm trên mặt đất.
"Tạ Chước phát điên rồi!!!"
Từ khi trận đấu bắt đầu, Alpha tóc bạc này lúc nào cũng mang dáng vẻ lười biếng, xinh đẹp, nở nụ cười mỉm dịu dàng vô hại.
Nhưng từ khoảnh khắc này, cậu hoàn toàn bộc lộ bản tính thật của mình, thậm chí không dùng đến vũ khí, chỉ dựa vào hai nắm đấm to mà lao vào đấm đá loạn xạ.
"Má nó, một đấm này đập thẳng đầu cơ giáp của tôi xuống tận dạ dày luôn rồi."
"Nắm đấm của anh trai này đâu phải nắm đấm, ảnh đấm mà tôi nôn cả cơm hôm qua, bay từ cung điện về tận đỉnh núi dưới quê luôn đó."
"........"
Sở Đàn Tinh cũng không hề tỏ ra yếu thế, mưa tên dày đặc b*n r* gần như bách phát bách trúng.
Điểm yếu duy nhất của cậu ta là cận chiến.
Nhưng cậu ta có Ryan.
Tiểu Omega mặc đồng phục đen giơ cao tấm khiên chắn, dáng người nhỏ nhắn yếu ớt vậy mà lại thay cậu ta đỡ biết bao đợt tấn công dữ dội.
Ngón tay trắng lạnh của Sở Đàn Tinh khẽ co lại, mũi tên dài màu lam như chùy băng xuyên thẳng qua lồng ngực người đối diện, cậu ta nghiêng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-huy-lanh-lung-vua-hon-lien-khoc/4645654/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.