Thời Tễ nghe giọng điệu như đang dỗ con nít của cậu, khẽ nhíu mày.
Nhưng đại não bị tin tức tố hỗn loạn đánh úp khiến anh đầu váng mắt hoa, cuối cùng cũng chẳng nói gì, để mặc cho làn sóng dịu dàng ấy bao phủ toàn thân.
Tạ Chước thì khác.
Cậu vốn dĩ đã lắm lời, lúc này nhìn chỉ huy sắc mặt trắng bệch, mỏng manh như sắp vỡ tan.
Đau lòng đến mức chỉ hận không thể đau thay cho anh.
Miệng thì không ngừng lải nhải, "Ai mà không biết ý tứ gì hết vậy, giữa ban ngày ban mặt mà lại bạ đâu ị đó."
Thời Tễ: "......"
Alpha mùi bún ốc: "......"
Cậu mới bạ đâu ị đó.
Cả nhà cậu đều bạ đâu ị đó!
Không thể nhịn được nữa, Alpha nọ lập tức xắn tay áo xông về phía Tạ Chước—
Tên nhóc ranh không biết trời cao đất dày này, chuyện này có thể nhịn được sao?
Dĩ nhiên là nhịn được.
Tạ Chước thản nhiên liếc một cái, tin tức tố đẳng cấp thuộc về Alpha cực trội lặng lẽ lan tỏa, chỉ một ánh nhìn đã khiến người kia mềm nhũn cả chân.
Alpha bún ốc lập tức quay đầu bỏ chạy, vừa nhảy hiphop vừa rời đi như không có chuyện gì.
Trong miệng còn lẩm bẩm, "Mấy người không biết thưởng thức mùi của bún ốc rồi sẽ phải hối hận......"
"......."
Tạ Chước khẽ hừ một tiếng lười biếng, ngón tay thon dài vẫn đặt trên chiếc eo thon nhỏ được áo sơ mi trắng ôm sát.
Cậu cúi mắt nhìn hàng mi hơi rũ xuống của chỉ huy.
Vừa dài vừa lạnh lùng, đen mướt mà đẹp đến chết người.
Trái tim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-huy-lanh-lung-vua-hon-lien-khoc/4645643/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.