Ryan phồng má bước ra khỏi tòa nhà chính của học viện.
"Đáng ghét! Lại để tên nhóc tóc bạc đó đắc ý rồi!"
Tiểu Omega lầm bầm đầy bất mãn: "Chỉ huy cuối cùng cũng để ý đến cậu ta, thật không ổn chút nào!"
Quá không ổn rồi!
Hôm nay chỉ huy để ý đến cậu ta, lỡ như ngày mai lại muốn gả cho cậu ta thì biết làm sao?!
"Ối trời ơi, ối trời ơi!"
Ryan vội vàng che đầu mình lại.
Cậu đang nghĩ cái gì vậy nè, quá dọa người rồi!
"Đầu cậu có bệnh à?"
Một giọng nói trầm thấp đầy từ tính vang lên bất ngờ, mang theo vẻ lạnh lùng nhưng quyến rũ đến lạ, Ryan ngoảnh lại liền bắt gặp Alpha hội phó hội học sinh dáng người cao ráo chân dài đang đứng bên bồn hoa.
"Đàn Tinh!" Ryan tức giận hét lên, "Cậu sao lại mắng tôi như thế!"
Sở Đàn Tinh đáp, "Tôi không mắng cậu."
Cậu ta khẽ nâng mắt phượng đen láy hẹp dài, lãnh đạm lướt qua mái tóc xanh bị vò cho rối tung lộn xộn trước mặt.
"Tôi chỉ hỏi cậu thôi."
Sở Đàn t*nh h**n toàn không có ác ý, chỉ rất bình thường hỏi, "Đầu có bệnh à?"
Ryan: "..."
Cố gắng giữ nụ cười xã giao :-D
"Tôi không có bệnh, cảm ơn cậu." Ryan nở một nụ cười gượng.
Sở Đàn Tinh lại quan sát cậu thêm một vòng nữa, như thể nghiêm túc kiểm tra xem cậu có thật sự bị bệnh hay không.
"Ừm."
Sau đó thu lại ánh mắt, quay người đi vào tòa nhà chính.
"Đợi đã—!" Ryan đột nhiên nhớ ra nhiệm vụ của mình, một Omega mảnh mai yếu ớt như cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-huy-lanh-lung-vua-hon-lien-khoc/4645611/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.