Một đội sở hữu chỉ huy giỏi dĩ nhiên rất quan trọng.
Nhưng điều quan trọng hơn chính là thực lực tổng thể của từng thành viên.
Anh thường luôn biết cách phát huy tối đa vai trò và sức mạnh của đội mình.
Nhưng điều kiện tiên quyết là, họ phải có thực lực đã.
"......"
Lục Dao bị mắng đến choáng váng, lặng lẽ nuốt nước bọt, "Tôi xin thu hồi lời khen chỉ huy là người dịu dàng."
Dịu dàng cái con khỉ!
"Anh ấy nói mấy câu mà chẳng khác nào táng thẳng vào mặt tôi hai cái."
Tạ Chước khó hiểu nhướng mày, "Không dịu dàng hả?"
Lục Dao: "?"
Tên này là bị tình yêu làm mờ mắt rồi đúng không?
Lục Dao lúc này thật sự nghi ngờ sâu sắc, trong thế giới của tên Alpha yêu đương mất não này, chỉ cần chỉ huy lên tiếng thì câu nào cũng chính là chân lý.
Chỉ huy mà mắng cậu ta ngu, cậu ta còn cảm thấy chỉ huy mắng rất hay.
Còn bản thân mình chính là bé ngốc đáng yêu nhất thế giới.
"......"
Quá đáng sợ!
Mà chuyện càng đáng sợ hơn cũng tới rồi.
Chỉ thấy một bàn tay thon dài, trắng trẻo như ngọc khẽ đẩy mở cửa sổ mang kiến trúc Âu cổ.
Chỉ huy với gương mặt đẹp đến kinh diễm, lạnh lùng như một vị thần minh, khẽ cúi người nhìn xuống đám học viên bên dưới đang tụ tập đông nghịt mà còn ngang nhiên nghe lén.
"Xem ra các cậu rất rảnh rỗi nhỉ?"
Không không không không không!!!
Bọn họ đồng loạt lắc đầu nguầy nguậy.
Thời Tễ thản nhiên xem như không thấy, "Buổi huấn luyện sáng nay tất cả đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-huy-lanh-lung-vua-hon-lien-khoc/4645610/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.