Edit: Dollan
Lục Nghiêu áy náy chưa được một ngày đã bị lời nói của Thẩm Lâm Hoan làm cho tức giận.
Anh đã nghĩ đến nhiều lý do khách quan, bao gồm cả việc Thẩm Lâm Hoan không thích anh, tất cả đều không gây chết người như những lời đó.
Không phải không thích, mà là không quan tâm.
Nói cách khác, dưới tiền đề thích, gây dựng sự nghiệp còn quan trọng hơn nhiều so với anh.
Thẩm Lâm Hoan huých anh, “Anh giận à?”
Lục Nghiêu lắc đầu, “Lần nào cũng giận thì sớm bị em làm cho tức chết rồi.”
Sau đó anh chợt thấy hơi hối hận, lúc trước anh nên hỏi thêm vài câu, tranh thủ nhiều hơn, cuối cùng có lẽ sẽ khác.
Thật ra Thẩm Lâm Hoan là một người sống rất khép kín, nhưng cô khác với người trầm lặng và kiệm lời theo cách hiểu của Lục Nghiêu.
Không phải cô không hiểu đạo lí đối nhân xử thế, không phải cô không có ham muốn, không phải cô cắt đứt tình yêu của mình, cô chỉ kìm nén bản thân.
Đáng tiếc lúc đó Lục Nghiêu không biết đủ về cô, nhận thức của anh về Thẩm gia cũng rất nông cạn. Mà bản thân anh là người chưa bao giờ chịu lùi bước, có lòng tự trọng cao và không thể mất mặt.
Lục Nghiêu càng hận Thẩm gia, anh không biết tư tưởng méo mó của Thẩm Lâm Hoan đã tích lũy bao nhiêu mới hình thành.
Nếu Thẩm Lâm Hoan yếu đuối hơn, có thể đã bị tiêu diệt.
Lục Nghiêu bế Thẩm Lâm Hoan, ôm người trong lòng, khịt mũi, “Em thật quá đáng. Anh vừa yêu vừa ghét em.”
–
Quán bar của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-hon/504476/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.