Editor: Thiên Y 
Diệp Dịch Lỗi vừa đi vào đại sảnh của khách sạn đã nhìn thấy Băng Ngưng từ trong thang máy ra ngoài, dáng vẻ giống như là rất vội vàng, trên người còn mặc đồ ngủ đã đi ra. Diệp Dịch Lỗi nhìn bộ dạng vội vội vàng vàng thì có chút lắc đầu bất đắc dĩ, lúc nào thì cô mới có thể biết phải chăm sóc mình đây. 
Nhìn Băng Ngưng chạy về phía mình, anh thấy có chút kỳ quái, đây là cái chuyện gì. 
“Ngưng nhi!” Anh mở miệng kêu một tiếng. 
Băng Ngưng vẫn tiếp tục đi về phía trước, ánh mắt lại giống như là không có nhìn về phía anh ở bên này. Sau đó một giọng nói non nớt, trong trẻo vang lên. 
“Mami!” Đứa bé ở bên cạnh anh gọi, sau đó nhanh chóng chạy về phía Băng Ngưng: “Mami! Con rất nhớ người nha!” 
Diệp Dịch Lỗi nhìn Băng Ngưng ngồi xổm xuống, đứa bé mập mạp liền nhào vào trong ngực của Băng Ngưng, ôm cô thật chặt, hôn xuống một cái thật kêu ở trên mặt của Băng Ngưng. 
“Verney! Sao con lại tới đây?” Băng Ngưng đang xoa đầu của đứa bé, nhìn cái mặt nhỏ tròn phúng phính của bé liền không khống chế được mà dùng sức hôn ở trên mặt bé một chút, hai người cười híp mắt. Diệp Dịch Lỗi nhìn bộ dạng của đứa bé, trùng hợp vẻ mặt có chút giống với Băng Ngưng, trong nháy mắt tim của anh giống như nhói một cái. Sau đó, một người đàn ông khí thế bất phàm chậm rãi tiến lên, dừng lại ở bên cạnh của Băng Ngưng. 
“Sao đến không gọi điện thoại nói trước.” Băng Ngưng ôm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-hoan-khong-yeu-tong-giam-doc-xau-xa-cho-tho-lo/552765/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.