Editor: Thiên Y
Khi thấy phản ứng của Băng Ngưng mãnh liệt như vậy, Lưu Duệ Hàng nhìn theo ánh mắt của cô. À! Thì ra là Lâm Thanh Âm.
Băng Ngưng đặt quyển tạp chí trong tay xuống, cô quan sát Lâm Thanh Âm ở đằng xa một lát rồi mới đứng dậy. Qủa thật là năm tháng không bỏ qua bất kì ai, Lâm Thanh Âm đã từng cao quý ngàn vạn lần, ngày nào bây giờ lại biến thành bộ dạng này, thật đúng là có chút buồn cười.
“Em có muốn anh ngăn cản bà ta lại không?” Lưu Duệ Hàng mở miệng hỏi.
“Không cần!” Băng Ngưng cười, nói: “Đến cũng đến rồi, đã từng là mẹ con, nếu không gặp thì thật không có đạo lý.”
Băng Ngưng đeo kính râm rồi bước ra ngoài. Tuy trên mặt đất có chút lộn xộn nhưng Băng Ngưng vẫn mang giày cao gót 15cm, đi lại như đi trên đất bằng phẳng, mỗi bước đi của cô đều lộ rõ sự cao quý và tao nhã. DĐ.LeêQuyýĐoôn ͐ Bây giờ, bất luận đi đến nơi nào thì Băng Ngưng đều trở nên nổi bật nhất.
Lâm Thanh Âm đứng đợi dưới ánh mặt trời đã được một lúc nên toàn thân đầy mồ hôi. Nhìn cô gái đang chậm rãi tiến về phía mình, bà ta gần như đã không nhận ra cô con gái này. Thật không ngờ mới chỉ có bốn năm nhưng Băng Ngưng lại thay đổi lớn như thế….
Băng Ngưng bước đến trước mặt Lâm Thanh Âm, cô đánh giá bà ta từ trên xuống dưới, chợt cười khẽ một tiếng.
Phản ứng của Băng Ngưng nằm ngoài suy nghĩ và dự đoán của Lâm Thanh Âm, sao Băng Ngưng lại có thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-hoan-khong-yeu-tong-giam-doc-xau-xa-cho-tho-lo/552764/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.