Lưu Duệ Hàng ôm Băng Ngưng chạy ra. Nơi đó chỉ còn lại một vũng máu, mùi máu tanh từ từ tiêu tan trong không khí. Ngoài cửa sổ bóng đêm quả thật rất đẹp, nhưng lúc này lại không còn có người thưởng thức. Mới vừa rồi vẫn còn lãng mạn và ấm áp, mùi rượu khiến hương hoa trong phòng phiêu đãng. Nhắm mắt lại hít một hơi thật sâu, cảm nhận hương vị ấy thật tuyệt vời. Nhưng đằng sau cảnh tượng tươi đẹp đó là cả một đống hỗn loạn, chẳng qua là đã âm thầm bị che giấu. Trên đất, khắp nơi đều là đồ ăn bị vương vãi, cánh hoa rơi tán loạn. Ở trên sàn nhà Ice Cream đã tan thành một bãi, chiếc nhẫn lẳng lặng nằm ở bên trong. Có thể nhìn ra được đây không phải là chiếc nhẫn quá mức đắt tiền, thiết kế đơn giản lại xinh đẹp. Nhưng giờ phút này, nó chỉ có thể cô đơn nằm ở trong đống Ice Cream đã tan, sẽ không bao giờ có ai phát hiện ra sự tồn tại của nó....
Trong một gian phòng khác, Hứa Kiệt từ từ mở mắt. Anh ta sờ sờ gáy mình, tại sao mình lại té xỉu? Anh ta nhớ khi nhìn thấy Lạc Băng Ngưng chạy ra từ bên trong, anh ta liền chạy theo muốn bắt. Không biết người nào ở sau lưng đánh anh ta ngã xuống, sau đó thì cái gì cũng không biết!
“Mẹ kiếp! Đừng để cho mình biết được kẻ nào bày mưu với mình!” Anh ta mắng thầm.
Nhặt điện thoại di động rơi trên đất lên, anh ta chạy ra. Sự việc lần lượt đều đã bị phá hỏng hai lần. Ở trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-hoan-khong-yeu-tong-giam-doc-xau-xa-cho-tho-lo/552750/chuong-141-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.