Diệp Dịch Lỗi lạnh lùng nhìn Băng Ngưng một lúc lâu, khuôn mặt cô đỏ bừng, cánh môi trắng bệch có thể nhìn rõ vết thương trên đó, tay từ từ siết lại hắn xoay mặt sang một bên.
Điền Mộng Phỉ đứng bên cạnh tất nhiên sẽ không xem nhẹ sự dao động lóe lên trong mắt Diệp Dịch Lỗi, cúng đúng, cho dù là hận thế nào cũng là cùng nhau lớn lên, huông chi.......Cô còn rất đẹp, nếu như không phải là tình địch mà nói, bộ dáng mềm yếu này ngay cả cô ta nhìn cũng sẽ động lòng trắc ẩn, huống chi còn là một người đàn ông đây.
“Sao sắc mặt lại khó nhìn như vậy! Anh Dịch......” Cô ta quay đầu đáng yêu nhìn Diệp Dịch Lỗi,, “Sao anh không quản được những người giúp việc này chứ, khi dễ người quá đáng rồi.”
“Tự tìm.” Giọng nói của hắn lạnh lùng như vậy, tuyệt tình như vậy, mặc dù tai cô vẫn chưa khỏi hẳn nhưng vẫn bị lời nói của hắn đâm đau, “Không có chết thì đứng dậy đi, đừng ở đây tiếp tục cản trở.”
Cũng sớm đã quen hắn lạnh lùng. Băng Ngưng cười khổ tự mình đứng lên, trán cô bị trầy có chút rướm máu, cô bi thương nhìn người đàn ông trước mắt, “Anh cứ hi vọng tôi chết như vậy sao?”
Ngực Diệp Dịch Lỗi căng thẳng, nhưng lại che giấu rất tốt. “Ta hi vọng ngươi sẽ đi không?”
“Sẽ!” Băng Ngưng nói.
Vốn là ngực đang căng thẳng bỗng một trận thương đau. Vốn chỉ là muốn kích động cô, sao hiện tại người khó chịu lại thành hắn. Ánh mắt Băng Ngừng từ từ dời khỏi hắn. Đi ra ngoài, nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-hoan-khong-yeu-tong-giam-doc-xau-xa-cho-tho-lo/552655/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.