Diệp Thiệu Kỳ liếc mắt nhìn sắc mặt Băng Ngưng gần tái nhợt nhưng lại tiếp tục nói không thương tiếc.
"Ngay cả khi chào hỏi, cũng phải nhanh chóng nịnh bợ người ta!" Bà ta nói xong quay mặt nhìn về phía con trai bà.
“Cô, cháu không có ý đó." Băng Ngưng nhỏ giọng giải thích, nhưng Diệp Thiệu Kỳ ngay cả liếc mắt cũng không nhìn cô một cái.
"Đây chính là thiếu gia mang số nô tài, Duệ Hàng à, cố lên con! Nếu không, nói không chừng ngày nào đó, Diệp gia này sẽ không có chỗ cho chúng ta dung thân nữa đâu!"
“Nói đủ chưa!” Bộp một tiếng, Diệp Thiệu Quân đập mạnh lên bàn, "Thiệu Kỳ cô thật quá đáng, trong mắt cô còn có người anh trai này không!"
"Ha, anh trai?” Diệp Thiệu Kỳ nhíu mày cười mỉa mai, "Mẹ tôi chỉ sinh ra một người là tôi, anh là tổng giám đốc tương lai của Diệp thị, hiện tại đã không còn giống như lúc trước, anh chịu hạ mình, nhưng tôi không dám trèo cao!"
Mặt Diệp Thiệu Quân trong nháy mắt xanh mét, ngay cả mặt Lâm Thanh Âm cũng lạnh xuống. Ý của bà ta không ngoài gì khác là ám chỉ Diệp Thiệu Quân là "con ngoài", mà cũng chính là chỗ đau của Diệp Thiệu Quân...
"Cô, cô đừng nóng giận, đều là cháu sai....."
"Ở đây không đến lượt mày nói chuyện!" Diệp Thiệu Kỳ hung hăng cắt ngang Băng Ngưng, "Đừng tưởng Diệp gia nuôi lớn mày, là mày tự cho mình là tiểu thư của Diệp gia, đừng quên, mày họ Lạc, được Diệp gia nhận nuôi từ cô nhi viện...." Diệp Thiệu Kỳ chanh chua nói.
Nghe tiếng nói của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-hoan-khong-yeu-tong-giam-doc-xau-xa-cho-tho-lo/264041/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.