Tạ Đường tay chân luống cuống, đứng ở hành lang hồi lâu, làm sao có thể xảy ra chuyện này? Lúc mới đi vào, cô cũng không để ý Lục Trác đã nhấn cái gì, chẳng lẽ cửa chống trộm tự động khóa bên trong và bên ngoài sao?
Nếu rơi xuống biển và biết được sự thật về kiếp trước của mình, tất nhiên cô sẽ đánh thức Lục Trác, và rời đi ngay lập tức, nhưng hiện tại cô thấy rất có lỗi với Lục Trác, cái cảm giác không thể nói rõ được, cũng không có dũng khí đánh thức anh.
Tạ Đường đang đứng trên hành lang với đôi chân đau nhức-hôm nay đợi anh, cô đã ngồi xổm lâu như vậy, bây giờ chân vẫn còn tê tê, thế là cô đành phải nhẹ nhàng lại chỗ ghế sô pha ngồi. Như vậy, cô lại phải ngồi đối mặt với Lục Trác.
Cô cố gắng nhìn đi chỗ khác, có lẽ vì biết anh đã ngủ, nên cô cũng không đứng dậy.
So với Lục Trác đang hấp hối mà linh hồn Tạ Đường nhìn thấy, Lục Trác trước mặt tuy rằng bên trong lạnh lùng, giống như Lục Trác trưởng thành sau này, không nghi ngờ gì, bây giờ khuôn mặt anh trông trẻ hơn rất nhiều.
Lúc nhắm mắt, trong mắt cũng không có nhiều áp lực, nhắm mắt lại, vẫn là khuôn mặt tuấn tú trẻ tuổi thần thái kiêu ngạo kia, không biết có phải là do mùa đông không, lúc này có chút lạnh, anh thu mình lại, nhìn thật mong manh.
Trong lòng Tạ Đường đột nhiên dâng lên một cảm xúc không nói nên lời.
Đó không phải là cảm giác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-gai-gia-mao-toi-la-moi-tinh-dau-cua-boss/2449564/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.