Chiếc xe đỏ lăn bánh, đi khoảng mười phút là tới nơi. Quán bar ở đây cũng quá lớn rồi, hình dung bằng một căn biệt thự cũng không sai. Bên trong nhạc ầm ĩ, ánh đèn nhiều màu sắc chiếu loạn xạ, nhìn có chút đau đầu. Hai người đằng trước háo hức thấy rõ, vừa dừng xe đã nhanh chóng bước xuống, miệng cười tươi. Mộc Yên Chi cất điện thoại vào túi, mở cửa xuống theo. Lão Phạm dẫn hai người vào trong, tìm một góc ít người nhất, gọi vài món ăn nhẹ, trái cây và rượu.
Cô đương nhiên không quen uống rượu, vừa nhấp một ít đã thấy cay xè đầu lưỡi, hai mắt nhắm chặt lại, rùng mình một cái.
Thẩm Nhược Giai cười, ghé sát tai cô mà nói:
- Hai mươi tám tuổi rồi đấy, còn không mau tập uống rượu để uống rượu mừng của mình nữa?
Mộc Yên Chi cười, lắc lắc chiếc ly thủy tinh đẹp đẽ trong tay, đáp lại:
- Tớ chỉ muốn ăn thôi, không uống đâu.
Lão Phạm vừa nhìn ra sàn nhảy náo nhiệt gần đó, quay vào nói với hai người:
- Chúng ta ra nhảy đi!
Mộc Yên Chi liền xua tay, nói lớn:
- Hai người đi đi, tôi ở đây ngồi một lát.
Nói rồi, cô tiếp tục nhấm nháp chiếc bánh ngọt đang để trên đĩa. Phải nói thật, Mộc Yên Chi rất đẹp, là nét đẹp trưởng thành, cho người ta cảm giác bản thân đã trải qua rất nhiều chuyện rồi. Cô không quá thích nơi đông người, muốn tìm nơi yên tĩnh một chút. Người khác nhìn vào đều không có nghĩ cô đã hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-gai-doc-than-muon-yeu-duong-roi/2787073/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.