Anh cầm thẻ sim trong tay, nhanh chóng lấy chiếc sim cũ ra, bẻ gãy rồi vứt vào thùng rác bên cạnh, thay luôn sim mới vào điện thoại. Cao Tuấn Lãng gọi điện cho mẹ, sau đó bảo:
- Mẹ lưu số con vào đi.
Xong xuôi, hai người cùng ra về, lúc tới cửa lại đụng phải người không muốn gặp.
Quân Dao đang khoác tay cô bạn cùng làm trong bar tới cửa hàng. Ả ta vừa nhìn thấy anh liền gọi lớn:
- Tuấn Lãng!
Cao Tuấn Lãng nghe tiếng gọi thì quay đầu nhìn lại, bà Cao cũng nhìn theo. Quân Dao chạy tới chỗ anh, mặt mày rạng rỡ, giống như người lúc nãy còn đang làm mặt lầm lì không phải là ả vậy. Bà Cao nhận ra đây là cô gái hôm trước tới tận Cao gia để tìm anh, tuy không mấy thiện cảm nhưng bà vẫn tỏ vẻ lịch sự, mỉm cười chào cô ta.
- Cô là ai?
Nghe câu hỏi này, nụ cười trên môi Quân Dao liền cứng lại, khóe môi giật nhẹ.
- Anh... anh quên em rồi à? Em là Quân Dao.
Cao Tuấn Lãng dùng ánh mắt xa lạ nhìn cô, bật cười đáp:
- Tôi có nhiều người bạn tên Quân Dao lắm.
Ả ta chết lặng, bộ móng mới được làm khi nãy đang cắm chặt vào lòng bàn tay.
- Anh định rũ bỏ trách nhiệm đấy à? Chúng ta là... là người yêu mà.
Cao Tuấn Lãng bật cười, anh không ngờ cô ta có thể mạnh miệng như vậy. Không để anh đáp lời, bà Cao liền cao giọng:
- Cô gái, tôi nói cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-gai-doc-than-muon-yeu-duong-roi/2786994/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.