Đúng như lời hứa, Cao Tuấn Lãng dẫn cô về nhà ăn cơm, tiện thể ra mắt gia đình.
Ông bà Mộc biết cô sắp sang Cao gia cho nên đã cẩn thận chuẩn bị quà cáp đưa cho, còn dặn dò:
- Con đưa cái này cho ông Cao, còn hộp này thì đưa cho bà Cao, hiểu chưa?
- Con biết rồi mà, dù sao cũng không phải lần đầu tiên đi thăm nhà người khác.
Bà Mộc nhíu mày, đáp lại:
- Bên đấy rất quý con, phải thể hiện cho tốt.
- Cho dù không thể hiện tốt thì cháu vẫn sẽ cưới cô ấy.
Cao Tuấn Lãng vừa tới, tiện tay lấy ba hộp quà để trên bàn, lễ phép nói:
- Cháu xin phép đưa Yên Chi đi ạ.
- Được, được, đi đi kẻo muộn.
Anh nắm lấy tay cô, dắt ra xe. Theo lời tư vấn của Thẩm Nhược Giai, cô đã chọn mặc một chiếc váy đen hai dây bản to, bên trong mặc thêm áo dài tay phồng, vừa kín đáo, lịch sự vừa sang trọng.
Mộc Yên Chi có chút hồi hộp, không ngừng hít thở để điều chỉnh lại nhịp tim đập loạn xạ trong lồng ngực.
Cao Tuấn Lãng để quà ở cốp sau, sau đó ngồi vào xe, nói với giọng điệu bình thản:
- Không sao, ba mẹ anh rất thích em. Mà cho dù không thích thì em vẫn lấy được anh mà, đừng lo.
Câu nói này tuy mang ý an ủi nhưng vẫn biểu lộ sự tự đắc của anh. Mộc Yên Chi lườm mắt, bĩu môi nói:
- Ai thèm lấy anh chứ?
Anh cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-gai-doc-than-muon-yeu-duong-roi/2786956/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.