Mùa hè năm lớp 7 thế là kết thúc…
Bính boong…(Cạch)
-Bác ơi, hai bạn ấy đã thức chưa ạ?
-Tiêu Lam đấy à, cháu vào đi!
Dương Dương đẩy nhẹ cửa phòng và rón rén lại bên giường tôi. “Tiếng hét thấtthanh”của nó lớn đến nỗi cả gấu cũng phải giật mình:
-Chị ơi! 6h rồi đấy. Dậy mà chuẩn bị không thôi trễ học bây giờ!
-Cho chị ngủ thêm chút nữa đi mà. Một chút nữa thôi…
Nó liền xoay chuyển kế hoạch, ghé sát vào tai tôi:
-TIÊU-LAM-ĐẾN-RỒI-ĐẤY!
Đó là một trong số những câu nói mà khiến tôi phải bật dậy ngay lập tức.Có lẽ công dụng còn hiệu quả hơn cả tuyệt chiêu đánh thức của mẹ (đánhthức bằng lời đe dọa: tôi sẽ không có phần cơm trưa). Có hai thứ khiếntôi phải sợ hơn hẳn: một là Tiêu Lam, hai là cơn đói. Chẳng hiểu vì saotôi lại cảm thấy ngượng ngùng trước mặt Tiêu Lam và nhiều lúc không dámnhìn thẳng vào mắt cậu ấy. Không lẽ mình thích cậu ấy sao? Mỗi lần nhưthế, tôi liền gạt phắt suy nghĩ và tìm trò giải trí để trấn áp dòng suytư của mình. Sau khi thắt cà vạt đâu ra đấy, tôi bước xuống lầu mà lòngcó hơi thấp thỏm xen cả vui mừng: hôm nay mình lại được đi học chung với Tiêu Lam nữa rồi.
Tiêu Lam là một học sinh năng nổ và tốt bụng. Trong trường, cậu ấy có gần như cả một lực lượngfan hâm mộ nữ hùng hậu nhờ vẻ ngoài bảnh trai, phong thái lịch sự vàluôn chủ động giúp đỡ người khác. Nhưng dưới góc nhìn của tôi, cậu ấychỉ đơn giản là người tràn đầy nhiệt huyết và có thành tích học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-em-song-sinh/124835/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.