Hồi còn sống, tôi là “đỗ nghèo khỉ”, sau khi xuống lỗ, cuối cùng tôi cũng trở thành phú bà!!
Ở Địa phủ, tôi tiêu tiền như nước, thương thay cho người chị em tốt của tôi vẫn đang phải cặm cụi làm việc trên trần gian.
Nếu có thể gặp lại người bạn thân của mình, tôi nhất định sẽ nói với cô ấy rằng: "Đúng vậy, cuộc sống của phú bà thật sự rất vui vẻ như chúng ta từng tưởng tượng. Xe sang, trai đẹp, cái gì cũng có.”
Vì vậy, việc đầu tiên mà tôi quyết định làm sau khi trở nên giàu có là đi mua xe.
Ma nữ cũng phải có xe!
Chỉ có ma nghèo không đủ tiền mua xe mới phải tự bay lượn trên không!
Đến cửa hàng xe hơi 4S, tôi hào phóng vung tay: "Lấy chiếc Ferrari màu đỏ này đi."
Thấy tôi mua xe đắt tiền mà không hề chớp mắt, nụ cười của nhân viên bán hàng càng lúc càng tươi roi rói, miệng cười đến tận mang tai.
Tuy nhiên, vì quyết định mua xe quá nhanh như thể không hề do dự chút nào, nhân viên bán hàng lo lắng sau này tôi sẽ tìm cớ gây sự và bắt lỗi bọn họ.
Vì vậy, anh ta nhiệt tình khuyên tôi: "Chị đẹp, chị có muốn xem thêm không, cân nhắc rồi so sánh một chút. Mua xe để tự lái thì vẫn nên cẩn thận một chút thì hơn."
Tôi tháo kính râm xuống, cười khẩy: "Cẩn thận ư? Không cần thiết. Nếu thấy không vui thì tôi sẽ lại tới đây rồi mua một chiếc khác là được."
Xác định tôi là khách hàng siêu cấp vip pro, nụ cười của nhân viên bán hàng càng rạng rỡ hơn, anh ta đích thân tiễn tôi ra cửa.
Anh ta vẫn không ngừng thuyết phục: "Chị đẹp, chị có muốn xem thêm những chiếc xe khác không? Ferrari màu đỏ tuy tốt, nhưng những chiếc khác cũng có những điểm đặc sắc riêng!”
“Mang tất cả về nhà cũng là một thú vui tao nhã mà!”
“Chị xem chiếc xe màu bạc này, đường nét trơn tru, thân xe thanh thoát, lái ra ngoài thì chị nhất định sẽ trở thành một chị đại ngầu lòi!”
“Nhưng ngầu lòi lâu quá thì cũng mệt, chị có muốn mua thêm một chiếc màu hồng không, màu hồng lái ra ngoài cũng cute phô mai que lắm!”
“Một tuần màu bạc, một tuần màu hồng, trước khi ra khỏi nhà muốn “thị tẩm” chiếc nào thì mình lái chiếc đó.”
“Chị chưa có xe mui trần đúng không? Xe mui trần đi hóng gió thì không còn gì là tuyệt hơn. Đặc biệt ở Địa phủ không có nắng nên sẽ không bị đen da, rất thích hợp để lái xe mui trần!"
Tôi xua tay, vẻ mặt tươi rói.
“Đề nghị của anh rất hay, nhưng bây giờ tôi phải đi mua biệt thự. Lần sau nếu có ý định mua xe thì tôi nhất định sẽ tìm anh."
Nhân viên bán hàng rất nhiệt tình: "Mua biệt thự? Chị mua biệt thự cũng có thể tìm em! Em biết rất rõ những khu biệt thự tốt nhất ở Địa phủ, nếu chị muốn xem thì em chắc chắn sẽ giới thiệu cho chị thật tỉ mỉ."
Tôi quay sang nhìn nhân viên bán hàng: "Anh cũng có nghề tay trái nữa à?"
Nhân viên bán hàng khiêm tốn bảo rằng cũng không đáng kể: "Nghề tay trái gì chứ, chỉ là làm nhiều công việc cùng một lúc. Kiếm thêm miếng cơm thôi ạ."
Đến khu biệt thự, tôi hào phóng vung tay.
"Lấy hai căn lớn nhất. Tôi và bạn thân đã hứa với nhau, sau này có tiền mua biệt thự thì tôi sẽ mua cho cho cô ấy một căn, chúng tôi sẽ sống đối diện nhau."
Nhân viên bán hàng càng tận tình, muốn tiễn tôi đến khu Thanh Nhã Cư.
Nhưng tôi từ chối, muốn đích thân lái chiếc xe mới mua tới đó.
Đến Thanh Nhã Cư, cậu em lần trước tôi gặp ở đây rất tinh ý. Vừa nhìn thấy tôi đã biết tôi không còn như trước, lập tức ra cửa đón:
"Cô Tần Bạch Khai, lúc vừa nhìn thấy cô là tôi đã biết cô không phải là hạng người tầm thường rồi."
Tôi giơ mười ngón tay ra trước mặt cậu em: "Hì, tôi muốn mười người!"
Cậu em hiểu ý, cười tươi: "Nhất định sẽ tuyển cho cô những người tốt nhất."
Màn biểu diễn tài nghệ ở Thanh Nhã Cư quả nhiên không phải hư danh. Mười người mẫu nam ai cũng cao to đẹp trai, có người chơi đàn, có người thổi sáo, còn có người biểu diễn võ thuật.
Khi tôi hỏi liệu họ có thể biểu diễn màn nhào lộn và đập vỡ đá trên n.g.ự.c hay không thì có hai người thật sự đã trình diễn một màn này cho tôi xem.
Họ còn luân phiên kể chuyện cười để chọc tôi cười, ai không chọc tôi cười được thì phải uống rượu phạt.
Khi tôi cười nghiêng ngả nhào vào lòng một anh chàng đẹp trai, anh ta không những không tránh mà còn dẫn dắt tay tôi chạm vào cơ bụng 8 múi của anh ta!
8 múi! Cơ bụng! Thật là cmn đã!
Ôi trời ơi... Đây là thiên đường sao?
Các anh đẹp trai, nói chuyện duyên dáng, có cơ bụng 8 múi, tôi thật sự vô cùng thích nơi này. Nụ cười rạng rỡ luôn thường trực trên môi, tôi vui đến nỗi quên cả trời trăng mây đất, không muốn rời khỏi “Địa phủ thiên đường” này chút nào.
Đúng lúc tôi đang say sưa thì "rầm" một tiếng, cửa bị đạp mạnh đến nỗi mở toang.
Tôi và các người mẫu nam đồng loạt nhìn ra cửa, đều bị sự việc bất ngờ làm cho sững sờ. Trước cửa xuất hiện một âm sai mặc đồ đen, toàn thân toát ra luồng khí âm u.
m sai đi tới, rút xiềng xích ra: "Tần Bạch Khai phải không? Cô nợ ngân hàng hơn trăm triệu, buộc phải bị bắt."
"Tôi không phục!" Tôi ngay lập tức phản bác: "Tối qua tài khoản của tôi vẫn còn hơn trăm triệu cơ mà! Sao lại mắc nợ được chứ?"
Ngay cả nợ của Hắc Vô Thường tôi cũng đã trả rồi. Nhờ vào nỗ lực làm việc như trâu như bò, tôi đã sớm thoát khỏi nợ nần và gia nhập hàng ngũ phú bà cơ mà!
"Mời cô đi cùng tôi một chuyến. Đến lúc đó thì cô sẽ rõ."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]