Editor: Tiểu Băng
Beta: Tử Hy
Buổi sáng ngày thứ hai của Tết nguyên đán, Hề Phán xuất phát đi Khiên Lĩnh vùng ngoại thành Lâm Thành.
Vốn dĩ cô dự định ba ngày này đều làm ổ ở trong nhà, nhưng tối hôm qua cô hai ở tại Khiên Lĩnh lại gọi cho cô. Khi còn bé cô hai thường xuyên dẫn cô đi ra ngoài chơi, quan hệ hai người cũng không tệ lắm, sau khi cô đi nước ngoài liền rất ít liên lạc.
Khoảng thời gian trước cô hai sinh đứa bé thứ hai, lúc này Tết nguyên đán liền mời Hề Phán tới chơi. Hề Phán cũng muốn đến thăm nhà bọn họ, cũng là để thay đổi hoàn cảnh, thả lỏng tâm tình.
Khiên Lĩnh cũng không phải nơi nổi tiếng hay có cảnh đẹp, chỉ là vùng núi mộc mạc xinh đẹp. Trên núi trong thôn người trẻ tuổi phần lớn ra ngoài làm việc, chỉ có người già cả cùng trẻ em, kinh tế lạc hậu, mà tín hiệu không tốt, phảng phất giống nơi nơi ngăn cách thế ngoại đào nguyên.
Cho nên lần này tới, cô cũng không nói cho bất cứ bạn bè nào biết.
Đường núi quanh co kéo dài hướng lên, bên trái là vách đá dựng đứng, bên phải là rừng trúc rậm rạp, tối hôm qua vừa mới mưa, giờ phút này với mây và sương mù lượn lờ san sát ở trên đỉnh núi màu xanh sẫm tựa như tiên cảnh.
Hề Phán ngắm cảnh đẹp ngoài cửa sổ xe, nhớ tới hồi cao trung đã từng cùng Cố Viễn Triệt tới nơi này một lần.
Đó là quốc khánh năm lớp mười hai, Cố Viễn Triệt theo cô tới đây, trong trí nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-dung-tung-minh-em/221378/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.