Ôn Lật Nghênh s* s**ng, ôm ấp, hôn hít một hồi, rất nhanh đã chán.
Cô phẩy tay đẩy Du Chi ra: “Anh ra ngoài đi, em còn phải rửa mặt đánh răng nữa.”
“Bảo bối, chỉ biết châm lửa mà không dập, có phải là hơi vô trách nhiệm không?” Du Chi nhìn cô với ánh mắt có chút ai oán. Anh cảm giác con thú hoang nóng rực trong cơ thể đang ngày càng lớn dần, sắp sửa phá tan gông xiềng mà xông ra ngoài.
Anh ôm lấy bờ vai Ôn Lật Nghênh, những nụ hôn vụn vặt rơi xuống vành tai cô, nhẹ nhàng không một chút sức nặng.
Ôn Lật Nghênh vẫn còn ghi thù, đôi chân lơ lửng giữa không trung đung đưa, vẻ mặt đắc ý, nhướng mắt nhìn anh.
“Cảnh sát Du không quên đấy chứ? Em vẫn đang cãi nhau với anh đấy, anh có bốc hỏa hay không, liên quan gì đến em?”
Du Chi bị thái độ ngang ngược vô lý của cô chọc cho cười lạnh một tiếng.
Anh giơ tay, nâng đầu cô. Bàn tay anh rất rộng, một bàn tay là có thể ôm trọn gương mặt, từ cằm đến sau gáy, lòng bàn tay có thể cảm nhận được nhiệt độ của cô, còn có nhịp đập không ngừng của mạch máu.
Rõ ràng đã nhẫn nhịn đến cực điểm, nhưng anh hoàn toàn không có cách nào với Ôn Lật Nghênh.
“Rốt cuộc phải làm thế nào mới dỗ được em?”
Đầu lưỡi xâm nhập vào khoang miệng thơm tho, quét qua từng tấc hương ngọt, anh không thích ăn ngọt, cũng không uống rượu, nhưng giờ phút này, anh vô cùng cam tâm tình nguyện.
Ôn Lật Nghênh sẽ không nói cho anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-do-danh-em-tri-luong-luong/4703323/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.