Chiếc máy bay cất cánh từ sân bay riêng của nhà họ Ôn, rạch một đường qua bầu trời đêm yên tĩnh của Cảng Đảo.
Đây là máy bay Ôn Lật Nghênh mượn của Ôn Nghiên Tu, đường bay cũng là do cô nhờ anh cả xin khẩn cấp ngay trong lễ đính hôn. Cô đã đưa ra quyết định, chỉ cần Du Chi đến, cô sẽ gả cho anh.
Đôi khi, cô cảm thấy từ trường giữa người với người thật kỳ diệu.
Cô không cho rằng mình hiểu Du Chi đến mức nào, nhưng lại đoán được anh sẽ rút lui khỏi cuộc hôn nhân này.
Hai người vừa hôn nhau say đắm trong sảnh tiệc, vậy mà giờ đây lại im lặng không nói một lời, cabin rộng lớn tràn ngập sự ngượng ngùng nhàn nhạt. Có bác sĩ gia đình đang xử lý vết thương cho Du Chi, không khí thoang thoảng mùi gỉ sắt, nhưng nhanh chóng bị hương mơ dịu ngọt lấn át.
Ôn Lật Nghênh quay lưng lại với họ. Cô không dám nhìn xem vết thương của anh rốt cuộc nặng đến mức nào. Nhưng qua những lời dặn dò đầy xót xa của bác sĩ, cùng tiếng băng gạc quấn từng vòng rất khẽ, cô đoán chắc chắn vết thương không hề nhẹ.
Những ngón tay cô đan vào nhau trước ngực, nhàm chán nghịch bộ móng mới làm.
Tuy bộ móng này trông không quá lộng lẫy xa hoa, nhưng thực ra lại ẩn chứa nhiều điều tinh tế. Trên nền sơn mắt mèo trong suốt là những đóa hồng được vẽ tỉ mỉ, theo chuyển động của đầu ngón tay, hiệu ứng ánh sáng liên tục thay đổi, tạo nên một vẻ đẹp kiều diễm khác lạ. Varu đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-do-danh-em-tri-luong-luong/4703295/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.