“Chờ một chút.”
Ôn Lật Nghênh đưa tay, gạt nhẹ đôi khuyên tai tua rua đính kim cương vụn, cố gắng cong khóe môi lên thành một nụ cười gượng gạo: “Khuyên tai của con bị lệch rồi, con… con vào sửa lại một chút.”
Cô biết tất cả mọi người ở đây đang đổ dồn ánh mắt về phía mình, chờ đợi một quyết định từ cô.
Cô cũng biết, giờ đây cả người cô đang rối bời, đầu óc trống rỗng, bước chân thì trôi nổi như đi trên mây.
Mạch Gia Hân vô cùng lo lắng, đi ngay phía sau Ôn Lật Nghênh, nhưng cuối cùng cũng không đẩy cánh cửa phòng ngủ đó ra để vào với cô.
Chỉ một bức tường ngăn cách.
Ôn Lật Nghênh dựa người vào cánh cửa. Chiếc sườn xám cô đang mặc có thiết kế hở lưng, được kết nối bằng những chuỗi ngọc trai nhỏ tinh xảo. Khi cô cử động, chúng va vào cửa, tạo nên những tiếng lách cách khe khẽ.
Thế nhưng, tai cô ù đi, hoàn toàn không nghe thấy gì.
Cô tìm lấy điện thoại, đầu ngón tay run rẩy. Màn hình vừa sáng lên, một tin tức nóng hổi đã hiện ra. Ôn Lật Nghênh cắn môi đầy do dự, rồi như thể đã hạ quyết tâm, cô nhấn mở.
Trước đây, Ôn Lật Nghênh gần như không bao giờ xem tin tức thời sự, ít nhất là chưa bao giờ tập trung cao độ để xem một buổi livestream nghiệp dư của người qua đường như thế này. Cô còn chưa kịp định hình cảm xúc của mình là gì thì bóng dáng của Du Chi đột ngột xuất hiện trên màn hình.
Đầu ngón tay trắng bệch của cô bất giác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-do-danh-em-tri-luong-luong/4703294/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.