“Phất lên sau một đêm… Phất lên sau một đêm…”
Một lúc sau, Cố Niệm mới lẩm bẩm lặp lại, rồi cười thảm: “Nơi đó làkho báu lớn nhất trên đời, dưới đất trải đầy vàng bạc châu báu, đáy nước là ngọc thạch trân châu trải kín lòng sông. Nhưng ngoại trừ huynh muộichúng ta ra, cha mẹ không mang theo bất cứ thứ gì khác của nơi đó… Lấygì ra để phất lên sau một đêm?”
Cố Phán cắn chặt môi dưới, oán hận ngắt lời: “Chỉ trách ta còn nhỏngây ngô, chỉ trách con người tham lam! Ta thấy một lão bà đáng thương,mới tặng bà mấy viên minh châu để dưỡng lão, không ngờ hóa ra bà ta làkẻ thù của cha! Bà cố ý giả ngây giả dại, muốn đối phó với cha mẹ, cònta thì ngốc nghếch lại đi tin bà ta! Cha mẹ rõ ràng đã dặn ta không cầnđể ý tới bà, nhưng ta lại lén lút đi tìm — nếu không phải vì mười viênminh châu vô giá đó, chắc gì chúng ta đã rơi vào cảnh nhà tan cửa nátlưu lạc tha hương?!”
Tô Vọng Ngôn nghiêng đầu suy nghĩ một chút, lấy làm lạ hỏi: “Nếu Cốtiên sinh và Cố phu nhân không lấy gì trong kho báu mang theo, thì saongươi lại có mười viên minh châu để đưa cho bà ta? Các ngươi cho TangThanh rất nhiều tiền, số tiền đó lại từ đâu mà có?”
Vi Trường Ca cũng nói: “Nếu ta không đoán sai, mấy năm nay, những nữnhân từng chăm sóc các ngươi, các ngươi đều hứa sẽ cho họ tài phú bấttận. Các ngươi lấy những thứ này ở đâu ra? Hay là, các ngươi đã tìm ralối vào kho báu?”
Cố Niệm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-di-huyen-nghi-he-liet-da-dam-bong-lai-diem/9979/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.