Triệu Lão Thực mang hai vò rượu lên lầu. Lạc Tây Thành đang cùng phu nhần ngồi trước cái bàn trong phòng, Triệu Lão Thực nhìn lướt qua Hoa Lộng Ảnh, trong lòng lo sợ không thôi, vội thấp đầu đi vào. Lão nhớ kỹ sự phân phó của hai người Trương Lý, đặt một vò lên bàn, lại khom người đặt vò còn lại dưới chân. Lạc Tây Thành quả nhiên lấy vò trên bàn trước, rót vào trong bát bắt đầu uống.
Triệu Lão Thực ra khỏi cửa phòng, nhìn vào cửa căn phòng chữ Sửu bên cạnh một chút, chỉ thấy trong đó lặng yên không một tiếng động, cũng không biết hai người nọ có ở trong không, lòng lão bất an, liền dè dặt trốn ở ngoài cửa sổ nhìn lén.
Từ cửa sổ nhìn vào, Lạc Tây Thành đang vừa uống rượu, vừa nói chuyện phiếm với phu nhân.
Lạc Tây Thành uống hết vò thứ nhất mặt không đổi sắc, đột nhiên cười cười, nói: “Rượu này tuy rằng bỏ thêm thuốc, nhưng vị cũng không tệ lắm. Chỉ với chút độc đó đã muốn mạng của ta thì cũng hơi xem thường Lạc Tây Thành này quá rồi.”
Triệu Lão Thực kinh hãi, thầm nghĩ chẳng lẽ Lạc đại hiệp đã biết trong rượu có độc? Nhưng nếu hắn biết có độc, sao lại có thể uống hết chén này tới chén khác như thể không có việc gì như vậy?
Liền thấy Hoa Lộng Ảnh cũng nhẹ nhàng cười, nói “Mình chàng uống rượu cũng vô vị, để thiếp uống cùng.” Nói rồi thực sự cũng lấy một vò qua uống.
Lạc đại hiệp cười cười, gọi tên nàng nói: “Xem ra đêm nay chúng ta có khách, nếu nàng mệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-di-huyen-nghi-chi-tuong-tu-mon/104739/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.