“Đúng lúc đó, Lạc Tây Thành lại nói thầm gì đó với nàng, Hoa Lộng Ảnh nghe xong, nửa ngày không lên tiếng, bất chợt co lại thân thể, đột nhiên nhảy lên bay vào trong đại sảnh. Chuyện xảy ra đột ngột khiến mọi người không khỏi sửng sốt, liền thấy Lạc Tây Thành đuổi theo nàng vào phòng khách. Mọi người sửng sốt một lúc, rồi đều chạy theo. Ta đang định nhổm dậy để nhìn rõ hơn một chút, liền nghe ầm một tiếng, từ phía phòng khách truyền tới một tiếng nổ, trong nháy mắt lửa lớn bốc lên ngùn ngụt, chỉ nghe những tiếng kêu rên thảm thiết nối tiếp nhau! Bao nhiêu đại nhân vật hô phong hoán vũ đều bị nuốt vào biển lửa!
Những người còn lại đều đồng thời xông lên cứu hỏa, đêm đó có mưa lất phất, gió cũng không quá lớn, nhưng không hiểu vì sao hỏa thế càng lúc càng lớn, khó khăn lắm tới hừng đông mới dập được lửa, mà nửa Tiêu sơn trang đã thành tro tàn. Trong đám cháy tuy phát hiện rất nhiều hài cốt, nhưng đều đã cháy đen không thể phân biệt nữa, cũng không biết rõ rốt cuộc đâu là Hoa Lộng Ảnh, đâu là Lạc Tây Thành.”
Tô Vọng Ngôn nói: “Chung quy là Lạc Tây Thành đã nói gì với Hoa Lộng Ảnh?”
“Ta không biết.”
Mã Hữu Thái lắc đầu, nghĩ đến cái gì đó, hoang mang nói: “Kỳ thực những năm gần đây, trong lòng ta vẫn có một nghi vấn —— với tu vi của Lạc Tây Thành, tối hôm đó, nhất định hắn phát hiện ra Hoa Lộng Ảnh lên núi trước cả ta. Nếu lúc đó hắn lập tức ra tay, thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-di-huyen-nghi-chi-tuong-tu-mon/104738/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.