Thời gian này anh cũng không thường xuyên về nhà, cô thì luôn trực ca ở bệnh viện. Nên cô chỉ đành để tiểu Vĩ ở chỗ ông bà nội, nhờ họ chăm cậu bé.
Y Thần cũng không trở về nhà, có những lúc xong ca phẫu thuật cũng đã muộn, cô cũng phải ở lại quan sát tình hình của bệnh nhân.
Cô ngồi trên ghế ngoài phòng bệnh, tựa đầu vào tường nhắm mắt một chút. Nhưng lại nghe thấy tiếng bước chân, dù hơi mơ hồ nhưng nó càng lúc càng đến gần. Cô cảm nhận được có một người đàn ông đứng trước mặt che đi ánh sáng của bóng đèn trên trần.
Nhưng có lẽ vì quá mệt mà không thể mở mắt ra nhìn rõ người trước mặt được.
Khách Sạn The Plams.
Một khách sạn có tiếng ở Nam Dương, nơi chỉ dành cho giới tài phiệt.
Một chiếc xe chạy đến ngay trước cửa ra vào, một cô gái bước xuống. Rồi đưa chìa khóa cho nhân viên, cô ấy đi vào trong.
Tất cả các nhân viên đều cúi đầu chào.
Cô ấy cũng chào lại, một người đàn đi đến.
" Giám đốc, cô đến rồi."
Cô ấy gật đầu, rồi nói.
" Người đã đến."
" Vâng, đang ở trong phòng tiếp khách ạ."
Cô ấy là Như Ngạn, là giám đốc cũng là người sở hữu khách sạn này.
Tiếng mở cửa vang lên một tiếng cạch.
Người ngồi bên trong không hề có phản ứng gì, chỉ chăm chú nhìn vào bản thiết kế trên tay.
" Xin lỗi đã để Đường tổng đợi lâu, thật thất lễ."
Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-dau-toi-tung-la-ban-gai-cu/3364019/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.