Nguyên một ngày Lương Y Thần không tập trung được, cô ngồi lật lui lật tới bệnh án của bệnh nhân. Ánh mắt lơ đãng.
Phương Tuyết Linh khuôn mặt méo mó nhìn cô, rồi thương xót nhìn sấp bệnh án bị cô lật đến rời rặc. Cô không thể kìm được nữa liền ho nhẹ một tiếng.
Bây giờ Lương Y Thần mới bừng tỉnh.
" Cậu làm gì mà tâm trạng hôm nay như trên mây vậy hả."
" Không có gì. Chỉ cảm thấy không được khỏe thôi."
" Không được khỏe, nè. Không lẽ hai người tối hôm qua vừa…"
" Chuyện vợ chồng đó là điều đơn nhiên, có gì lạ sao. Nếu cậu muốn biết như vậy, không bằng cứ lấy chồng đi rồi biết."
Lương Y Thần vẫn một mặt bình thản nhưng, trong cô lại dậy sóng. Vì người cùng cô không phải là chồng mà là tình cũ.
Nhớ lại hôm qua anh cũng không ép buộc cô, chỉ là anh dùng biện pháp khác. Cô bất giác đưa tay lên sờ vào môi, cơn đau vẫn còn. Lương Y Thần nhớ như in anh như một con hổ,sau khi anh được thỏa mãn Đường Quân Viễn gầm lên trong sự khoái cảm rồi cho ra hết trong miệng cô.
Lúc cô định nhã ra,anh nhanh tay bịt miệng cô lại. Vì bất ngờ cô đã nuột hết xuống cổ họng, một vị tanh ập tới. Lương Y Thần quỳ trên mặt đất ho khan.
Đường Quân Viễn ngồi xuống, kề vào tai cô nói." Bây giờ chỉ mới bắt đầu thôi, tôi sẽ cho cô từ từ cảm nhận."
Anh rời đi mặc kệ cô, nhưng anh vừa quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-dau-toi-tung-la-ban-gai-cu/2448312/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.