Cô cúi đầu im lặng không nói gì, chỉ nghe thấy tiếng thở dài. Người cô run lên, anh giật mình vội đỡ đầu cô dậy rồi quan sát. Mặt cô nóng ran lên, anh hốt hoảng định bế cô lên thì bị cô giữ lại.
Ánh mắt cô nhìn anh chăm chú, những giọt nước mắt cô cố gắng kiềm chế cũng theo đó mà chảy ra. Giọt nước nóng hổi rơi trên tay anh, lúc này anh cũng không không quan tâm gì nữa. Ngồi xuống nhấc cô ngồi lên chân mình, dùng cơ thể của mình sưởi ấm cho cô.
Y Thần tựa đầu vào ngực anh, lúc này những buồn bực, đau lòng cô đều không ngần ngại mà thể hiện ra trước mặt anh. Cô vùi chặt vào ngực anh, bám chặt tay anh. Như muốn tìm một điểm tựa, tiếng khóc nghẹn của cô vang lên.
Anh không biết hôm nay cô đã gặp phải chuyện gì, lại khiến cô thương tâm đến mức này, tim anh cũng như bị ai đó bóp chặt đến không thở được. Quân Viễn nhẹ nhàng đưa tay vuốt lưng cô, thay lời nói. Khóc đi rồi ngày mai sẽ không đau lòng nữa.
Anh ôm chặt cô hơn, nhưng cũng chính cái vuốt lưng đó, cái ôm đó. Làm cho cô uất nghẹn hơn, cô nói với giọng nấc.
" Tại sao họ lại trở về, tại sao lại xin lỗi. Con gái mất, ông ta ngay một lần nhìn mặt lần cuối cũng không muốn nhìn. Thì vì điều gì giờ lại tìm đến đây để nói mình có lỗi chứ."
Anh vẫn im lặng nghe cô nói, tay vẫn vuốt ve tấm lưng thon gọn của cô.
"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-dau-toi-tung-la-ban-gai-cu/2448268/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.