Một lúc sau anh bế cô đi ra, trên người được anh quấn một chiếc khăn tắm. Quân Viễn đặt Y Thần lên giường rồi kéo chăn trùm người cô lại, rồi anh đi đến tủ quần áo của mình lấy một bộ đồ ở nhà mặc vào. 
Bây giờ cô mới để ý là anh không hề mặc đồ, mà vẫn có thể thong dong đi lại như vậy, cô có chút lúng túng, đúng lúc bị anh thấy, Y Thần vội dời tầm nhìn đi. Nhưng người đàn ông này lại không biết xấu hổ, tiến lại ghẹo cô. 
" Những gì của anh em đều thấy hết rồi, cũng đã nếm thử, mà bây giờ em lại hắt hủi như vậy sao. Em làm anh đau lòng đó, không phải là một mà những ba lần, em nói xem hay là em định chối bỏ trách nhiệm." 
Y Thần quay lại nhìn anh, nhìn cái người đã khiến cô đến nỗi chỉ cử động thôi cũng đau. Không thể xuống giường được, vậy mà giờ này còn giám nói cô không chịu trách nhiệm. Ai mới là người nên lên án đây chứ, rõ ràng người bị hành đến nỗi không có sức là cô, mà cái người sung sướng này lại làm bộ mặt như chỉ có anh mới mất đi thứ quý giá vậy. 
Cô đưa tay nhéo vào hông anh, trừng mắt. Thấy cô như vậy anh cũng không trêu nữa, liền nói. 
" Ở đây đợi anh, anh xuống nấu gì đó cho em ăn." Quân Viễn cúi người hôn trán cô, rồi đi ra ngoài. 
Y Thần với tay lấy điện thoại của anh trên bàn bên cạnh giường, khi thấy giờ trong điện thoại cô 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-dau-toi-tung-la-ban-gai-cu/2448240/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.