Đôi mắt cô nóng lên, một giọt nước mắt chảy ra từ hốc mắt, môi mấp máy nói. 
" Em xin lỗi.! " 
" Em không có câu gì khác ngoài xin lỗi sao, ví dụ như, em yêu anh chẳng hạn. Anh cũng sẽ không nhận lời xin lỗi của em đâu, cho nên em phải dùng quảng đời còn lại ở bên anh và bù đắp cho anh." 
Y Thần vùi đầu vào ngực anh, lời nói dịu dàng, nhẹ nhàng trầm ấm như nước của anh, cô càng cảm thấy hổ thẹn với anh. Chỉ vì một lời nói của bà ấy mà cô quyết định rời xa anh, từ bỏ người mà mình yêu nhất. 
" Em hối hận rồi, tự trách bản thân đã không dứt khoát, không đủ dũng cảm để bước qua rào cản mà lại chọn cách từ bỏ. Em không xứng để được anh yêu, cũng không xứng để có được tình cảm này của anh." 
Quân Viễn cũng nhân lúc này mà giáo huấn cô, để sau này không dám bỏ anh mà đi nữa. 
" Tự trách thì có ích gì, không phải vẫn bỏ anh mà đi đó sao, ai biết em sẽ rời đi thêm lần nữa thì sao. Dù anh yêu em, nhưng em đã làm anh tổn thương, cũng mất niềm tin từ em rồi." 
Đúng như anh nghĩ, cô đưa mắt nhìn anh ánh mắt hốt hoảng, vội nói. 
" Em sẽ không rời đi nữa, cũng không vì một lời nói hay là có chuyện gì vẫn sẽ không bỏ anh mà đi nữa, dù anh có đuổi em cũng sẽ lì mặt không đi." 
" Lấy gì để anh tin rằng em sẽ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-dau-toi-tung-la-ban-gai-cu/2448238/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.