Cứ tưởng anh sẽ không nháo nữa, nhưng không Đường Quân Viễn kéo cô ngồi lên đùi mình. Vì để tiểu Vĩ ti cô đã mua chiếc áo có phần mở ở ngực, anh vén áo cô ra một tay xoa nắn ngực đầu cúi xuống ngậm lấy bên còn lại .
Y Thần cố đẩy anh ra, nhưng vô ích. Cô nhéo vào cánh tay anh nhưng người đàn ông này vẫn một mực không buông.
" Viễn, nhã ra. Sao anh lại dành ăn của con vậy chứ, nó cũng đâu có ngon gì chứ, em biết anh không say nên đừng có giở trò."
Anh ngẩng đầu lên nhìn cô, cười nham nhở nói.
" Ngon, cái gì của em đều ngon hết. Nếu không sao bảo bối nhỏ cứ ăn hoài chứ, còn dành của anh nữa."
Cô bất lực, thở dài.
" Sao lại là dành, nó vốn là của con. Anh mà uống hết thì con lấy gì để ti chứ, anh nhanh đi thay đồ cho thoải mái rồi ngủ đi."
Quân Viễn vẫn ngoan cố.
" Làm sao mà hết được, phải ti thì mới kích thích tuyến sữa được. Có như vậy bảo bối mới có sữa để ti, đúng không."
Y Thần cũng không muốn đôi co với anh nữa, nói.
" Tiểu Vĩ mới vừa ngủ, anh đừng đánh thức con."
Nhưng vừa dứt lời, bảo bối nhỏ đã cựa quậy. Cả hai nhìn vào chiếc nôi, anh nhìn qua cô rồi cười.
Quân Viễn rời khỏi người cô, anh đi đến tủ quần áo.
" Tối muộn rồi, anh đi thay quần áo là được . Tắm giờ này không tốt, cũng vừa mới uống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-dau-toi-tung-la-ban-gai-cu/2448155/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.