Lâm Nhất Phàm vẫn còn chưa hoàn hồn vì trò đùa của Nhược Vũ, hắn đút cháo cho cô mà đôi mắt cứ dán vào mặt cô như moi móc xem cô có thêm cú twist nào nữa hay không.
Nhược Vũ bị nhìn đến nhột, cô biết mình đùa không vui nên cũng không dám cằn nhằn.
-Em không lừa anh nữa đâu mà.
-Em hứa đi.
-Em hứa.
-Hôn anh một cái.
Lâm Nhất Phàm giỏi cưng chiều vợ, giỏi luôn việc làm nũng với vợ mình. Nhược Vũ không từ chối cô ôm mặt anh hôn lên một cái nhưng mà Lâm Nhất Phàm lại cần nhiều hơn thế nữa, hắn nhiệt tình đáp lại làm Nhược Vũ muốn dứt cũng không có cách nào dứt được.
-Lâm tổng, người đã bắt…
Từ Khôn còn chưa nói hết câu, cơm chó đã đập vào mặt, anh quay lưng mở cửa chạy ra ngoài như vừa nhìn thấy ma, mới sáng sớm có cần đãi anh một bữa thịnh soạn như vậy không?
Nhược Vũ là người nhìn rõ nhất sự thống khổ của trợ lí Từ, cô đẩy Lâm Nhất Phàm qua một bên, bắt đầu cằn nhằn.
-Xấu hổ muốn chết.
Lâm Nhất Phàm không phục cãi lại.
-Chúng ta là vợ chồng thì có gì xấu hổ, anh còn muốn đem em ra giữa đường hôn từ sáng đến tối cho thiên hạ xem.
Nhược Vũ méo mặt lắc đầu, không hiểu trong đầu anh ấy đang nghĩ tới cái gì nữa, nói anh mặt dày quả là không sai.
Lâm Nhất Phàm cầm bát cháo tiếp tục đút cho Nhược Vũ, hắn có thể đoán được Từ Khôn thông báo gì với mình, Nhược Vũ vẫn chưa khoẻ hẳn, bắt được người rồi thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-dau-lai-la-vo-yeu/698555/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.