Lâm Nhất Phàm tới bệnh viện.
Giai Kỳ ngồi trên giường bệnh, trán được dán băng trắng toát, nhìn qua có vẻ rất nghiêm trọng.
Cô ngước lên nhìn Lâm Nhất Phàm, tròng mắt ngấn nước, hai tay đan vào nhau không nói gì.
Ái Ái bắt đầu vở diễn của mình.
-Lâm thiếu gia, anh xem Giai Kỳ bị như thế này rồi, sau này làm sao nhìn mặt ai nữa.
Lâm Nhất Phàm đứng một bên quan sát Giai Kỳ một hồi, hắn quay sang hỏi Ái Ái.
-Đoạn video đó là do cô đăng lên sao?
Sắc mặt hắn lạnh tanh, giọng nói cũng tỏa khí lạnh, não bộ Ái Ái nhắc nhở người này không nên đụng vào. Cô rùng mình một cái nhưng lỡ nhận tiền rồi phải làm cho xong nhiệm vụ.
-Tất… Tất nhiên không phải là tôi rồi, lúc đó tôi còn đang đi mua sắm, lúc trở lại đã thấy cô ta đẩy Giai Kỳ ngã đập đầu, còn mắng nhiếc coi thường cô ấy.
Ái Ái nín thở nói một hơi, sợ mình nói thừa điều gì cô lén nhìn Giai Kỳ hội ý.
Giai Kỳ kéo cánh tay của Lâm Nhất Phàm cố đè nén uất ức trong lòng mình nhỏ giọng nói.
-Anh đừng giận Châu tiểu thư, cô ấy chỉ nói sự thật thôi. Là em không cha không mẹ, không biết thân phận mà đeo bám anh. Nhưng mà Nhất Phàm à, em không muốn mất việc ở hộp đêm, em chỉ biểu diễn kiếm tiền chứ không hề bán thân như cô ấy nói.
Khuôn mặt xinh đẹp nhanh chóng giàn giụa nước mắt, Lâm Nhất Phàm đau đầu vỗ trán, phụ nữ đúng là rắc rối.
-Bác sĩ nói em không cần nằm viện,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-dau-lai-la-vo-yeu/698496/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.