Chương trước
Chương sau
-Lâm tổng, đoạn video từ camera gần toà nhà Trương Thị đã có kẻ lấy đi trước chúng ta rồi, cô gái kia…vẫn chưa tìm thấy.
Hắc Minh chạy đôn chạy đáo mấy ngày nay tìm tung tích của cô gái kia nhưng vẫn bặt vô âm tính, cô ta cứ đến rồi đi như một hồn ma vậy.
Lâm Khải Trạch ngồi trong phòng làm việc đấm mạnh tay xuống bàn nổi giận quát lớn.
-Đồ ăn hại.
Chỉ một cô gái bằng nắm tay mà bao nhiêu người tìm mấy ngày không thấy, tuy hiện nay tin tức truyền thông đã được hắn dùng tiền ém xuống nhưng cô gái kia biết đến bức ảnh giữa hắn và Trương Nhược Vũ, thì chắc chắn không thể coi thường.
Lần này thoát được nhưng lần sau thì chưa chắc, mấy ngày nay người của hắn dò thám ở đồn cảnh sát nhưng không hề có ai tới báo án. Vậy cô ta thật sự muốn gì?
-Tiếp tục truy tìm tung tích của cô ta, chắc chắn cô ta còn đồng bọn.
Một mình cô ta không thể vừa tới họp báo, vừa đi thu gom hình ảnh trong camera, muốn lấy được hết những hình ảnh đó, chắc chắn lai lịch cũng không phải tầm thường.
*********-
Lâm Khải Trạch bên kia đau đầu về cô gái bí ẩn ấy, bên này Lâm Nhất Phàm cũng chẳng kém cạnh.
Hắn sai Từ Khôn đi kiểm tra camera ở bệnh viện Đông Phương nhưng cũng đã có người hành động trước hắn rồi, Từ Khôn hỏi thăm được có một cô gái vào phòng kĩ thuật, sau đó mọi thứ lưu trữ vào ngày hôm đó đã không còn gì nữa.
Người động vào camera ở bệnh viện chắc chắn không phải là Nhược Vũ, vì sau ngày hôm ấy hắn không hề rời khỏi cô nửa bước.
Vậy rốt cuộc cô gái kia là ai?
Lâm Nhất Phàm đăm chiêu suy nghĩ, mi tâm nhíu lại khó coi.
Từ Khôn cầm bản hợp đồng trên tay đặt lên bàn làm việc của Lâm Nhất Phàm.
-Giám đốc, cô nhi viện Nhân Ái đã được mua lại thành công, bây giờ chỉ cần cô Châu đến văn phòng đăng ký đất đai làm thủ tục sang tên nữa là xong.
Lâm Nhất Phàm liếc mắt nhìn bản hợp đồng, tay gõ gõ từng nhịp, cười gian tà.
***********
Nhược Vũ lang thang trong trung tâm mua sắm lựa chọn quà cho Châu lão gia.
Trên danh nghĩa ông ấy là cha của cô nhưng cô không biết ông ấy thích gì, mấy tháng trời cô sống ở Châu gia cũng không có cảm giác gần gũi.
Giai Kỳ đã tháo bột chân, vốn dĩ cô chỉ bị bong gân chứ không hề gãy chân như Tô Tiểu Mạt đã nói nhưng vì muốn Lâm Nhất Phàm để ý đến mình nên mới nói dối, nào ngờ hắn vô tâm, cô cũng không cần giả vờ nữa.
Đang lựa chọn mấy bộ váy gợi cảm cùng cô bạn đi cùng để trở lại sàn diễn, thì Giai Kỳ trông thấy Châu Nhược Vũ đang thơ thơ thẩn thẩn ở đằng kia. Trái đất đúng là tròn, đi một vòng lại nhìn thấy nhau.
-Ái Ái, giúp tớ một chuyện nhé.
Giai Kỳ di chuyển tới sau lưng Nhược Vũ giả vờ đang nói chuyện điện thoại.
-Anh đừng tới, tối nay em bận rồi, Nhất Phàm ngoan hôm sau em sẽ bù cho anh, nhất định sẽ khiến anh cảm thấy suиɠ sướиɠ… Dạ… Em cũng yêu anh.
Giai Kỳ chu môi hôn một tiếng thật kêu lên màn hình rồi cất điện thoại.
Nhược Vũ mới đầu còn tưởng là đôi tình nhân nào đang phát cẩu lương nhưng nghe hai chữ Nhất Phàm, cô quay mặt lại xem thử.
Ái chà, con mèo nhỏ của Lâm Nhất Phàm đây mà, còn tưởng là ai.
Giai Kỳ làm vẻ mặt bất ngờ nhìn Nhược Vũ.
-Châu tiểu thư, cô cũng ở đây sao?
Quen biết gì mà chào, Nhược vũ không khách khí nói lại.
-Chỗ này của nhà cô mở à, tôi ở đâu thì liên quan gì đến cô.
Nói rồi Nhược Vũ quay lưng tiếp tục chọn đồ, Giai Kỳ không bỏ qua, cô tiến tới kệ giả vờ chọn cà vạt rồi nói với giọng điệu ẻo lả.
-Châu tiểu thư, tôi có chuyện này tò mò muốn hỏi, có phải kỹ năng giường chiếu của cô không tốt hay không, sau ngày nào anh ấy cũng đến chỗ tôi để thỏa mãn vậy?
Giai Kỳ cực kỳ bình thản, vừa nói vừa cầm cà vạt ở dưới kệ lên xem.
Nhược Vũ nhếch môi cười, chọc tức cô sao, e là cô ta chọc lầm người rồi.
Nhược Vũ nghiêng khuôn mặt tựa như hoa qua nhìn Giai Kỳ rồi nhún vai trả lời.
-Cô Giai nói đúng rồi, kỹ năng này cô phải rành hơn tôi chứ, nếu cô không làm tốt thì tổ tuesday không độ cô nữa đâu. Cối và chày đâm mãi cũng mòn nhưng dù có cô tổn hại đến xác thân đến mấy thì tôi mới là mợ ba của Lâm gia, thật tiếc.
Nói xong Nhược Vũ còn “chậc, chậc” mấy cái làm bộ dạng tiếc nuối.
Giai Kỳ nghiến răng bóp méo hộp cà vạt trong tay, dám coi thường cô, mắng cô là loại con gái đó sao.
Nhưng mà Giai Kỳ đến đây không phải để thất thế, cô buông giỏ xách trong tay, lập tức quỳ xuống nắm lấy tay Nhược Vũ khóc lóc van xin.
-Châu tiểu thư, tôi không có… tôi không dám nữa…xin cô đừng đe dọa tôi…tôi cần công việc này… xin cô.
Một vài người ghé lại nhìn bọn họ chỉ chỏ, Nhược Vũ còn chưa thích ứng kịp không rõ mô tê gì.
-Cô bị điên à.
Cô chỉ mới nói có bốn chữ, Giai Kỳ lại gào lên khóc lóc.
-Em hứa sau này sẽ không gặp Nhất Phàm nữa, chị tha cho em, ba mẹ đều qua đời cả rồi đừng chì chiết họ.
Vài người nhiều chuyện bắt đầu xì xầm, trách Nhược Vũ đến người đã khuất cũng dám thất lễ.
Nhược Vũ bị nắm tay đến đau, cô vùng ra, Giai Kỳ lại được thế ngã đập đầu vào kệ trưng bày sản phẩm, trán lập tức bị thương chảy một ít máu.
Ái Ái bấm dừng camera, chạy lại đỡ Giai Kỳ, quay mặt hét lên với Nhược Vũ.
-Cô đừng ỷ có tiền mà ức hϊếp chúng tôi, đồ rắn độc.
Lúc này Nhược Vũ đã ý thức được mình bị gài bẫy rồi, cô bật cười thành tiếng bóp cằm Ái Ái gằn giọng.
-Muốn tôi diễn vai ác thì tôi diễn với các người đến cùng, muốn chơi tôi à, các người còn non lắm. Châu Nhược Vũ này không biết doạ ai, cẩn thận hộp đêm của các người bị tôi san bằng đó.
Nói xong Nhược Vũ hắt mặt Ái Ái sang một bên rồi nện giày cao gót rời đi, Ái Ái mặt lúc xanh lúc đỏ bị khí thế của Nhược Vũ làm cho sợ. Chỉ có Giai Kỳ ngồi đó cong môi cười.
Nhược Vũ mang một bụng tức rời khỏi trung tâm thương mại, hôm nay cô bước nhầm chân ra khỏi cửa thì phải. Cái trò diễn kịch này cô xem phim biết rành lắm, hôm nay dám áp dụng lên cô.
Mách Lâm Nhất Phàm đi, hắn làm gì được cô.
Nhược Vũ vừa lái xe vừa lèm bèm không ngớt tiếng, cô ở hiền mà lại không gặp lành nhỉ.
Giai Kỳ và Ái Ái cũng rời khỏi trung tâm thương mại, cả hai ngồi trong xe, Giai Kỳ đưa cho Ái Ái 500 đô trả thù lao cùng cô diễn xuất, sau đó lái xe đến bệnh viện.
Ái Ái cũng làm cho tròn vai diễn, cô up đoạn video vừa nãy lên Facebook rồi gọi cho Lâm Nhất Phàm.
-Lâm thiếu gia, Giai Kỳ bị vợ anh hành hung, bây giờ đang ở bệnh viện.
Lâm Nhất Phàm nghe điện thoại xong, dùng tay xoa thái dương cực kỳ mệt mỏi.
Hai người phụ nữ này lần nào gặp nhau cũng đều có chuyện.
-Giám đốc, anh biết gì chưa, Châu tiểu thư gây chuyện rồi.
Từ Khôn đưa đoạn video ở trung tâm thương mại cho Lâm Nhất Phàm xem, video này hiện đã hơn 2000 lượt thích và phẫn nộ, những bình luận trên đây đều chửi mắng Nhược Vũ thậm tệ.
-Gỡ đoạn video này xuống lập tức.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.