Hà Hoa hừ một tiếng:
- Thôi được rồi! Đừng cógiả bộ hồ đồ với ta nữa. Ta thấy ngươi không nên gọi là Trang Đắc Hạ, mà nên đổi là Trang Đắc Thượng thì có lẽ hợp hơn.
Nói xong, ngồi xuống lấy một cái đùi gà chậm rãi xé ăn.
Trang Đức Tường không biết phải làm sao cả, đành nói:
- Tuy tiểu cô nương muốn nói gì thì nói, dẫu sao ta cũng không có gạt cônương. Nếu cô nương nhất định không tin, thì ta cũng hết cách.
Hà Hoa bỗng nhiên tươi cười nói:
- Ngươi nói ngươi không gạt ta, thế thì ta hỏi ngươi một câu, bá bá và mọi người vào trong thành, mục đích là tới nơi nào?
Trang Đức Tường nghĩ ngợi giây lát nói:
- Nghe nói là đi tìm Tam Đường Gia. Sau đó đến Đồng Nhơn Đường bắt hung thủ.
- Câu nói này có đáng tin hay không? Hôm qua bá bá đến Đồng Nhơn Đườngrồi. Hung thủ còn không có ở đó, vậy tại sao hôm nay lại phải đi nữa làm gì?
Trang Đức Tường biện bạch nói:
- Vốn cho rằng hungthủ không có ở đó. Nhưng sau này lại nghe nói Đồng Nhơn Đường có một mật thất. Vì vậy Đại Đường Gia mới quyết định đi lần nữa xem sao.
- Nghe nói? Nghe ai nói chứ? Đương nhiên là tin tức từ bức thư kia gởi đúng không?
Trang Đức Tường im lặng hồi lâu, cuối cùng gật đầu đáp:
- Phải"
- Bức thư đó nhét bên trong một viện đạn, rồi được bắn tới phải không?
Trang Đức Tường thất kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-dao/2376617/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.