Thạch Cổ sơn nơi Lãnh Diện Hoa Đà trú ngụ, lúc nàocũng có đông người đến chữa bệnh. Nhưng có một điều là những người đếnchữa bệnh nơi đây đều là những kẻ giàu có.
Lãnh Diện Hoa Đà rấtít khi xuất hiện, mọi việc đón tiếp bệnh nhân đều do hai tên đệ tử tâmphúc của lão là Kiết Tường và Như Ý đảm trách.
"Tớ sao chủ vậy". Hai tên này thiệt ra cũng chẳng đàng hoàng gì.
Lúc này nơi Thạch Cổ sơn xuất hiện một cỗ kiệu có hai người khiêng.
Đi trước cỗ kiệu là một trung niên thư sinh, dáng dấp như là người quản gia của một phú ông nào đó.
Hai người khiêng kiệu chính là Thiết Liên Cô và Lâm Tuyết Trinh, còn thưsinh quản gia kia không ai xa lạ đương nhiên là La Vĩnh Tường.
Đón tiếp họ là đệ tử của Lãnh Diện Hoa đà tên Kiết Tường với điệu bộ hách dịch
Lúc này cỗ kiệu đã được đặt xuống. La Vĩnh Tường cung tay nói:
- Xin hỏi tiểu ca, đây có phải là Sở gia trang, nợi ẩn cư của thần y Sở lão phu tử phải không ?
Kiết Tường đáp:
- Không có sai.
La Vĩnh Tường lại hỏi:
- VâySở lão phu tử có ở nhà không ?
- Có. Tuy có ở nhà, nhưng mà...
La Vĩnh Tường không đợi cho hắn nói hết, bèn tỏ vẻ vô cùng mừng rỡ nói:
Tạ Ơn trời đất. Xem ra ông trời có mắt, nếu không chúng ta lại mất công toi một chuyến...
Tiếp theo, La Vĩnh Tường vội vẫy tay gọi:
- Lại đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-dao/2376600/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.