Khi đã ngà ngà, Dương Thừa Tổ liền lấy bức chiến thư ra, hai tay dâng lên cho Nguỵ Thanh Tùng xem.
Sau khi xem xong, Nguỵ Thanh Tùng ngồi trầm ngâm một hồi rồi mới lên tiếng:
- Việc này ta cảm thấy có chút nghi ngờ. Tuy chúng ta không hề quen biếtvới Hoắc Vũ Hoàn. Nhưng từ lâu cũng đã có nghe, người này xuất thân từlục lâm, nhưng lại là một vị hiệp đạo ân oán phân minh. Vậy tại sao Hoắc Vũ Hoàn lại hạ chiến thư chứ ?
Dương Thừa Tổ nói:
- Tiểu đệ cũng cảm thấy hơi kỳ quái...
Nếu như hắn đã đố kỵ với Cửu Hoàn Đao của đệ, thế thì những người dùng đaotrong thiên hạ không phải là ít. Vậy tại sao hắn chỉ tìm đến Nguyệt Quậc sơn trang thôi chứ ?
Nguỵ Thanh Tùng vẻ mặt nghiêm túc:
- Ta có câu này, nói ra Dương huynh đệ đừng để bụng nhé.
Dương Thừa Tổ liền đáp:
- Có gì lão đại ca cứ việc chỉ giáo.
Nguỵ Thanh Tùng lướt mắt nhìn bọn Hồng Lân một lượt, rồi từ từ:
- Theo ta nghe nói, môn hạ của quý trang đi lại ở vùng Hà Bắc và Hà Nam,thường có hành vi ỷ thế hiếp người, mà Dương huynh đệ lại hay bao checho chúng. Phải chăng thuộc hạ của quý trang ở bên ngoài đã làm rachuyện tầy đình gì, nên mới có sự phiến phức như ngày hôm nay chăng ?
Dương Thừa Tổ vội lên tiếng :
- Việc này tuyệt đối không đời nào có. Tiểu đệ tuy không dám tự khoe là công bằng và chính trực...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-dao/2376597/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.