Lâm Hoa ngồi vào ghế chủ vị, bên tả là Dương Chi, bên hữu vẫn để trống, nữ chủ nhân của vị trí đó hai tháng sau mới trở về. Phía dưới các cung tần được xếp theo cương vị mà ngồi, Đức tần, La tần và Kim tần, còn có những chiêu nghi, mỹ nhân khác nữa.
Bọn họ đang tán ngẫu chuyện gì Dương Chi không để ý, nàng cũng chẳng muốn quan tâm, vẫn hướng mấy món điểm tâm mà ăn. Sau chuyện lần trước, Lâm Hoa không hành động gì nữa, làm nàng cũng có chút thoải mái, nàng không rảnh rỗi đến mức tham gia những trận cung đấu nhàm chán này, nhưng mối cửu hận đó, Mặc Dương Chi nàng làm sao có thể để yên? Người không đụng mình, mình không đụng người, nhưng một khi người đã đụng mình, mình phải trả lại gấp bội lần!
"Hiền phi tỉ tỉ, vết thương của tỉ như thế nào rồi. Muội dạo gần đây trong người không khỏe, nên cũng không thể đến thăm tỉ, mong tỉ tỉ thứ lỗi" - Đức tần hất cằm lên tiếng, đợt trước, đúng là nàng ta đã thử qua sự thay đổi của Mặc Dương Chi, nhưng lại rất tự tin ở đây có Lâm quý phi mà làm càng
"Phải đó phải đó, nhưng cớ sao Hiền phi tỉ lại nỡ ra tay với Lâm quý phi như thế, chúng ta là tỉ muội sống trong hậu cung, tỉ hà cớ gì khắc nghiệt như vậy" - Hàm chiêu nghi cũng lên tiếng, nàng là nghe nói nữ nhân nhu nhược Mặc Dương Chi đã thay đổi, nhưng nàng ta lại bị hoàng thượng phạt đánh, lại từ nãy đến giờ thinh lặng giống như là sợ sệt?
Các cung tần khác cũng phụ họa theo, Lâm quý phi thì nhếch miệng cười đắc ý, Lâm Hoa ta không đụng, cũng có người khác đụng thay.
Tiểu Hạ đứng bên cạnh tức tối thay chủ tử, nhưng nàng phận tì nữ, cũng không dám lên tiếng. Dương Chi thì không vội, nàng nhìn bọn họ xì xào, nhấc chén trà lên nhấp môi, rồi nở nụ cười như gượng nghịu
"Thật ra vết thương của bổn cung cũng khá nặng.."
Nàng nói đến đây, có mấy nữ nhân không nhịn được dùng khăn che miệng cười. Nhưng Dương Chi nào phải là con người dễ dàng như vậy
"Nhưng liền ngày hôm sau, hoàng thượng lại cho người mang đến Hiền phúc cung Hoa Tản Vực...Các ngươi đây chắc là không biết thứ đó a"
"Ahaha, ta chỉ đùa thôi, ngươi đúng là không thú vị, trên bàn cờ, tất cả đều bình đẳng a...Được rồi, đến ta, các ngươi chuẩn bị tinh thần bị đá bay về chuồng hết đi"
Lúc bàn cờ mới được đưa về, các cung nữ thái giám đều nhìn trầm trồ không hiểu gì. Dương Chi đã phải cất công cả nửa ngày mới chỉ cho bọn họ hiểu cái trò Cờ Cá Ngựa này. Hiện nay, bữa trưa đã qua nhưng mọi người vẫn chưa trở về nghỉ ngơi, ngược lại rất ồn ào ở trước sân cung Hiền phúc, nháo nhào lên với đủ mọi la hét
"Tiểu Hạ ngươi đừng đá ta, đừng đá ta, đá tên Tiểu Hòa thái giám kia đi" - Phí Oanh khẩn trương nói
"A..các ngươi ăn hiếp ta" - Tiểu Hòa thái giám sau khi bị đá hết về chuồng, bất bình lên tiếng
"Minh Nguyệt công chúa giá đáo"
Đột nhiên thanh âm này phát ra, làm cho cả một đám ngươi đều không báo trước mà im lặng. Dương Chi bình thản ngước nhìn, công chúa sao?
"Các ngươi có trò vui mà không kêu bổn công chúa?"
Mọi người đều rụt rè im lặng, ai lại không biết Minh Nguyệt công chúa là muội muội đồng mẫu với Liệt vương gia và hoàng thượng - Hàn Châu Minh Nguyệt. Được hoàng thượng cùng vương gia cưng chiều, lại là bảo bối trên tay của thái hậu nương nương, năm nay 17 tuổi, nghịch ngợm vô đối, lại nóng lạnh khó lường, là biểu tượng cho câu "chiều quá hóa hư", trong cung ai dám đắc tội với nàng, coi như chán sống. Bởi thế, dù đã đến tuổi cập kê, lại là bảo bối trong nhân gian, nhưng các quan thần đều là không dám cùng nàng cầu thân cho con trai bọn họ, chỉ sợ nàng đột nhiên tức giận, cả nhà họ coi như xong.
Dương Chi từ khi xuyên không chưa từng gặp người này, đương nhiên không biết, nhưng nhìn thái độ của mọi người cũng hiểu. Công chúa? Vậy xem như cùng nàng là đồng nghiệp đi?
"Minh Nguyệt công chúa, bàn cờ này là bổn cung làm ra, sao ta lại phải mời công chúa đây?"
Phí Oanh chưa thử qua vị công chúa này nên gương mặt vẫn bình thản, còn Tiểu Hạ sớm đã toát mồ hôi
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]