Bên ngoài gió đêm thét gào, chiếc Macan màu trắng vững chãi chạy đi trong đêm tối, hai hàng cây bạch dương bên đường giống như hai hàng vệ sĩ, khiến cho người ta có cảm giác yên tâm.
Lâm Tử Du bị xúc động chỉ bởi câu nói bình thản của Minh Chúc, lặng yên nhìn cô một hồi lâu, chậm rãi cúi đầu xuống.
Minh Chúc cũng không biết Lâm Tử Du có suy nghĩ gì, cô cũng không có nói tiếp, không ai biết được tương lai sẽ ra sao, mỗi người đều phải chịu trách nhiệm với sự lựa chọn của mình.
Chuông điện thoại vang lên phá vỡ sự yên tĩnh.
Minh Chúc nhìn đến chiếc điện thoại, là Đường Hinh gọi tới, cô nhận máy, “Cậu về đến nhà rồi sao?”
Đường Hinh hiện giờ đang đứng ở cửa bệnh viện, có chút buồn bực nói: “Tớ đang về, bây giờ đang ở bệnh viện, lát nữa cậu vào đến nội thành rồi tiện đường thì ghé đón tớ một chuyến đi.”
Minh Chúc trong lòng hốt hoảng, cứ tưởng là cô nàng đã xảy ra chuyện gì, vội vàng hỏi: “Sao lại phải đi bệnh viện?”
“Không có việc gì, không có bị thương, cậu đừng gấp, nghe tớ nói hết đã.”
Nửa giờ trước, tài xế của Đường Vực lái xe đi về phía nội thành, trợ lý hỏi: “Đường tổng, có phải là nên đưa Đường tiểu thư về nhà trước không?”
Đường Hinh nhìn về phía Đường Vực, “Anh nói muốn đi đâu mà?”
Đường Vực ngồi ghế sau cùng với cô, nhưng vừa lên xe đã một mực cúi đầu nhìn vào điện thoại, hình như là có công việc, sau khi để điện thoại di động xuống cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-co-toi-hieu-duoc-nhu-tinh-cua-anh-ay/1775027/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.