Trương Vũ Lâm năm nay 24 tuổi, nhỏ hơn Lâm Tử Du hai tuổi, Lâm Tử Du bình thường rất yếu đuối, còn có chút tính khí đại tiểu thư, nhìn chung cũng không thể nói được có mấy điểm tốt, nhưng cũng không xấu, thỉnh thoảng còn rất dễ bị lừa. Trương Vũ Lâm rất khờ, chưa từng yêu ai bao giờ, cả người đều là một dáng vẻ ngây thơ chân thật, hai người như vậy rốt cuộc lại ở chung một chỗ.
Nghĩ lại, thật là rất kỳ diệu.
Lục Trác Phong mặc kệ binh lính dưới trướng có hẹn hò ai hay không, chỉ cần không ảnh hưởng đến việc huấn luyện, vi phạm kỷ luật, thì chuyện gì cũng dễ nói, anh ấn ấn trên vai cô mấy lần, ngước mắt lên nhìn cô, “Đi thôi, không phải là nói muốn ăn cơm tối ở quân khu sao? Cho em thêm một cái đùi gà.”
Minh Chúc nói: “Không muốn, em lại không thích ăn đùi gà, ăn không hết anh lại mắng em thì làm sao bây giờ?”
“Còn ghi thù sao?” Lục Trác Phong nhàn nhạt liếc cô một cái, chuyện này còn chưa cho qua được hay sao?
Minh Chúc cười cười với anh, nắm lấy tay anh.
Hai người trở lại lầu dưới toà nhà văn phòng, vừa đúng lúc Đường Hinh và Đường Vực từ trên lầu đi xuống, sau lưng hai người còn có trợ lý của Đường Vực, Đường Hinh nhìn có vẻ như rất vui vẻ, ngược lại sắc mặt Đường Vực thế mà lại không được tốt lắm.
Minh Chúc đoán, Đường Vực có lẽ là đang nuốt không trôi cục tức này.
Cô nhìn về phía Đường Hinh, “Khương đạo bọn họ trở về rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-co-toi-hieu-duoc-nhu-tinh-cua-anh-ay/1775026/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.