Từ sau buổi tối tự học đó,mối quan hệ của cô cùng cậu đã trở nên thân thiết hơn,tuy rằng cậu vẫn cao lãnh như trước,nhưng vẫn chỉ có cô là nữ sinh tiếp xúc được với cậu,điều này làm cô vô cùng vui mừng.
Chẳng hạn như tình huống này:
" Tiểu Thuỵ Trạch,nhanh chép bài tập Tiếng Anh."
"...........Ừ."
"Bài tập sinh học cho tớ mượn một chút,tiểu Thuỵ Trạch."
".........Đây."
Còn có tình huống này:
"Xin giúp tớ cái cơm nắm với tiểu Thuỵ Trạch."
"Được."
"Nè tiểu Thuỵ Trạch,muốn cùng tớ tới phòng thiết bị không?"
"Ừ."
Thiệu Vũ cũng hoàn toàn hiểu được Hạ Tình đang theo đuổi Đàm Thuỵ Trạch,hơn nữa Trần Phong cũng phát hiện ra Hạ Tình thường xuyên quay xuống,cậu cũng hiểu được tình huống một chút.
Ở cùng Trần Thành nói nhiều vô cùng,Phương Nhạc không thể học thuộc từ mới được.
"Nhóm trưởng,cậu không công bằng." Phương Nhạc ngồi xuống vị trí của Thiệu Vũ,bình thường bộ dạng của cậu như ánh mặt trời,giờ phút này nhìn qua có chút uỷ khuất cùng tức giận " Vì sao Đàm Thuỵ Trạch có thể được chép bài tập Tiếng Anh chứ?"
Bởi vì cậu ấy đặc biệt đó. Hạ Tình nghĩ,cô vẫn là cười tủm tỉm mà đáp "Cậu ấy kiểm tra được có 20 điểm,còn không biết nhiều từ vựng Tiếng Anh."
Đàm Thuỵ Trạch: "..........."
Cậu chống đầu chuyển hướng bút,nghiêng đầu nhìn Hạ Tình.
Cô có đôi mắt đẹp,lông mi dài cong lên,mũi nhỏ mà thẳng,mặt hồng hào,miệng mở rồi khép lại cùng Phương Nhạc nói chuyện.
Đôi mắt cậu u ám,không biết suy nghĩ gì.
Cho mãi đến khi Hạ Tình bảo Phương Nhạc ra chỗ khác,cậu vẫn là ở trạng thái kia.
Kỳ thật là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-co-the-la-anh-ay/224920/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.