"Không sao." Đàm Thuỵ Trạch chỉnh lại bàn,tóc mái che đi đôi mắt khiến Hạ Tình không nhìn rõ vẻ mặt của cậu.Cô đột nhiên rất muốn nghỉ,nghỉ rồi sẽ không nhìn thấy cậu.
"Này..." Cô cố lấy dũng khí,nhỏ giọng gọi lại cậu,nhìn thấy cậu vì nghe thấy giọng cô mà dừng thu đồ dùng, " Cậu...có trực tiếp về nhà không?"
Giống như cảm thấy lời nói của cô có chút buồn cười,cậu cười nhẹ vài tiếng rồi mới cúi xuống nhìn cô,tiếng không lớn,là tiếng dễ nghe của thiếu niên " 9 rưỡi."
"Ồ...Là vậy sao..." Cô mới nhớ tới 9h30 tan học,ảo não nhìn giầy, " Cậu có muốn hay không tớ mới cậu...Không,không có việc gì,cậu về nhà cận thẩn." Cô cúi đầu nói,lỗ tai lộ rõ màu hồng,toàn bộ đều hiện trong mắt nam sinh.
Đàm Thuỵ Trạch không phải người thường xuyên tiếp xúc với nữ sinh,cậu đối với người khác kỳ thật có chút kiệm lời trầm mặc,không dịu dàng với nữ sinh,nhưng hiện tại cậu cảm thấy cô gái này có điểm đáng yêu.
"Nhà cậu ở đâu?"
Tiếng của cậu lại vang lên,Hạ Tình lắp bắp nói, "Ánh mặt trời,khu Ánh mặt trời."
Tiểu khu gần trường học sao? Đàm Thuỵ Trạch tự hỏi,cậu đeo cặp vào "Đi,dẫn cậu về."
Dẫn!Dẫn tớ về!?
Hạ Tình mở to mắt "Thật ư?"
Rất thú vị. Đàm Thuỵ Trạch không nhịn được khoé miệng cong lên,tiếng của cậu vang lên mang theo ý cười "Mọi người về hết rồi,nhà của tôi tiện đường với cậu,nữ sinh đi đêm một mình không an toàn."
Không phải.... Nhà của cậu không phải là ở khu nhà trước cổng trường sao..Lúc trước vì muốn nắm bắt được tin tức về cậu,cô lén lút đi xem danh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-co-the-la-anh-ay/224919/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.