*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cũng có lẽ là bởi vì ngồi đối diện với Giang Túy Mặc nên Tế Tế viết bản thảo rất tập trung và trôi chảy, mãi cho tới khi Giang Túy Mặc đặt một tách trà xuống cạnh tay cô thì cô mới ngước mắt lên nói “Cảm ơn”. Nâng tách trà lên, bên trong thơm lừng, là trà Phổ Nhị hoa hồng. Sau đó Giang Túy Mặc kéo cái ghế tới, ngồi xuống bên cạnh Tế Tế, nhân lúc cô nghỉ ngơi uống trà thì anh xem bản thảo cô vừa viết.
Tế Tế vừa uống tách trà Phổ Nhị nóng hổi vừa liếc mắt nhìn Giang Túy Mặc. Anh khoanh tay, ngón tay trỏ gập lại đặt lên môi dưới, mày hơi nhíu lại, nghiêm túc đọc bản thảo. Tế Tế nhìn môi anh, cánh môi anh hơi bạc, khóe môi hình cung, trong mắt một kẻ háo sắc như cô thì như vậy là hết sức đẹp mắt. Thậm chí Tế Tế còn bất giác liếm liếm môi mình, khát nước sao? (Tôi thấy là đói khát mới đúng)
Lúc Giang Túy Mặc đọc xong chữ cuối cùng, đột nhiên quay đầu sang nhìn cô thì cô còn chưa kịp dời ánh mắt rình coi đi chỗ khác, căng thẳng như kẻ trộm bị bắt quả tang tại chỗ, cô vội uống một ngụm trà, bạn biết đấy, trà đang rất nóng, Tế Tế uống một hơi như vậy, nóng từ cổ họng nóng xuống tận lồng ngực.
Tế Tế vỗ ngực, lúc nhìn về phía Giang Túy Mặc thì phát hiện ra bọn họ đang ngồi rất gần nhau, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-co-my-thuc-va-yeu-la-khong-the-phu-long/534520/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.