Nguyên Sơ không biết từ khi nào lại mê tín như thế, từ đầu đến cuối vẫn không nhận chiếc nhẫn kia. 
Liên hoan phim tổ chức vào khoảng giữa tháng tư, có một số việc nóng lòng cũng không được, Hạng Tri Lam buồn bực cũng không làm gì được y, thôi thì đành đi làm việc khác cần thiết hơn. Ngày giao thừa ấy, Hạng Tri Lam đưa Nguyên Sơ về nhà, cùng mẹ của hắn ăn bữa cơm. Trong lúc nói chuyện liền khẳng định, đây chính là “con dâu” bà muốn. Nguyên Sơ biểu hiện vô cùng ngoan ngoãn, bởi vì có kinh nghiệm qua những lần phát sóng trực tiếp, còn có thể vào nhà bếp phụ giúp bà. Mẹ Hạng một tràng lời khen dành cho Nguyên Sơ, không quản có mấy phần chân tâm, nhưng trước mắt coi như hài lòng. 
Mấy ngày sau đó, Hạng Tri Lam còn đem Nguyên Sơ giới thiệu một vòng cho những người thân, họ hàng gặp mặt. Nguyên Sơ bởi vì đã cự tuyệt chiếc nhẫn kia, nên dù tâm lý không thích, nhưng vẫn làm bé ngoan nghe theo an bài của Hạng Tri Lam. Ăn cơm tối xong, từ nhà cậu của Hạng Tri Lam đi ra, Nguyên Sơ cúi đầu, bước đi đều từ tốn. Y có cảm giác Hạng Tri Lam ôm chầm vai mình, mang theo ý cười nói: “Ngày mai là ngày cuối cùng.” 
“Anh không phải nói đây là nhà cuối cùng à!” 
“Còn có các bạn bè thân thiết của ta a. Bọn họ rất muốn chính thức gặp mặt ngươi, trong đó có một người muốn ở ngay mặt nói lời xin lỗi với ngươi.” 
“Xin lỗi gì chứ?” 
Hạng Tri Lam trầm mặc một chút, hơi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-co-hoa-hong-moi-no-ro-nhu-mot-doa-hong/614778/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.