Nam nhân đến đúng giờ, rất chỉnh chu sạch sẽ, bình tĩnh mà xem xét, nhìn gương mặt kia một chút. Du Tiến Chu đóng điện thoại di động, đứng dậy bắt tay với nam nhân vừa đến, nói: “Xin chào, tôi là anh trai của Hoàng Dật Dao, em ấy vừa đi vào nhà vệ sinh.”
“Chào anh.” Người đối diện cười cười, coi như cũng ôn nhu, từ tốn.
Du Tiến Chu cảm thấy nam nhân này có chút quen mặt, nhưng không nhớ từng quen biết người nào như vậy.
“Gọi tôi là Du Tiến Chu.”
“Nguyên Sơ.”
Du Tiến Chu đánh giá Nguyên Sơ, thực ra Du Tiến Chu không hài lòng lắm, dung mạo nam nhân quá mức xuất sắc sợ là từ nhỏ đều được nữ nhân nâng niu, không biết có bị chìu đến sinh tật xấu hay không, mà Hoàng Dật Dao cũng không phải người có tính cách chạy đến để nâng niu người khác, tuy nói nữ nhân ở cái tuổi này dù sao cũng hơi nhan khống (dễ xiêu lòng vì nhan sắc),nhưng nói chung cũng không tốt lắm. Du Tiến Chu bất động thần sắc, ước định nửa ngày, hỏi: “Nguyên Sơ, cậu làm nghề gì?”
Nguyên Sơ theo quán tính nở nụ cười, Du Tiến Chu nhấp một hớp cà phê, nghe Nguyên Sơ nói: “Diễn viên.”
Du Tiến Chu một bên cúi đầu gửi tin nhắn cho Hoàng Dật Dao, một bên trôi chảy hỏi một câu: “Diễn viên kiếm được không ít tiền nhỉ? Tác phẩm tiêu biểu của cậu là bộ phim, điện ảnh nào? Về nhà cũng có thể để cho Dao Dao xem qua a.”
Trong hộp thoại với Hoàng Dật Dao, Du Tiến Chu: Anh cảm thấy không quá đáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-co-hoa-hong-moi-no-ro-nhu-mot-doa-hong/614747/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.