Giang Duật Dã vô cảm trả lời: “Không biết, không liên quan đến tôi.”
Chuông lớp rất nhanh đã vang lên, không bao lâu sau, giáo viên vào lớp.
Tiết bốn là tiết Tiếng Anh.
Dù đã vào giờ nhưng trong lớp 11/6 vẫn hơi ồn, giáo viên trên bục giảng cũng mặc kệ, chăm chăm giảng bài, cả lớp chỉ có một số ít học sinh nghe, Phong Thanh Việt là người nghiêm túc nhất.
Nhưng hôm nay cô hơi mất tập trung, bởi vì ánh mắt của Giang Duật Dã quá trắng trợn.
Thậm chí cô còn không dám quay đầu qua nhìn.
Phong Thanh Việt cúi đầu nhìn hộp sữa buổi sáng cuối cùng trong ngăn bàn, đưa cái này cho Giang Duật Dã liệu có khó coi quá không nhỉ…
Cô tưởng hôm nay Giang Duật Dã cũng không đến nên không mua bữa sáng, hộp sữa này cô mang từ nhà đi, còn chưa kịp uống.
Liếc một cái, Phong Thanh Việt im lặng để lại sữa vào ngăn bàn. Thôi vậy, mai tính sau.
Buổi chiều, Giang Duật Dã lại biến mất.
Phong Thanh Việt thở phào một hơi, cô vẫn chưa biết nên nói chuyện với Giang Duật Dã thế nào.
Chiều nay tan học có vòng loại Cúp Vật lý, năm mươi tư học sinh của cả trường cùng tham gia, hai mươi người đứng đầu sẽ vào lớp bồi dưỡng, sau đó tham gia vòng loại do các huyện xung quanh tổ chức, cuối cùng mười người đứng đầu sẽ đến Thành phố Liên Trạch tham gia thi chung kết.
Phong Thanh Việt trốn ở góc khuất cầu thang, cúi đầu gửi tin nhắn. Từ sau khi có điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-cho-phep-hon-anh-say-dam/3475676/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.