Thẩm Thiên Dục từ nãy tớigiờ vẫn im lặng cuối cùng cũng nâng lên tròng mắt đen, liếc xéo người mẹ bấtlương của mình.Hắn đương nhiên biết bàmuốn đánh chủ ý gì! Muốn nhìn hắn tấn công sao? Có thể, qua một thời gian ngắnnữa đi!
“Mẹ!” Thẩm Thiên Vi bấtđắc dĩ lên tiếng, cô cũng không dám nghiêng mắt nhìn Thẩm Thiên Dục, cô cảmgiác rất lúng túng: “Con sắp thi đại học rồi, tất cả suy nghĩ của con đều dànhcho việc học, con tuyệt đối không nghĩ đến chuyện yêu đương!”
“Ai, vậy thi đại họcxong rồi nói nhưng con cũng phải nắm lấy cơ hội tốt. Không cần phải chăm lo chotên tiểu tử thúi Thiên Dục kia nữa, nên hưởng thụ tuổi xuân của con đi, cũngnên có một mối tình oanh oanh liệt liệt!” An Vịnh Tâm cố ý thêm dầu vào lửa.
“Trời!” Thẩm Thiên Vi mặtnhư đưa đám liền đứng dậy chạy lên lầu “Con không muốn làm theo những gì mẹnói”.
Khi bóng dáng ThẩmThiên Vi biến mất ở lầu hai, An Vịnh Tâm mới lật người cười ngửa ra sau “Ha ha,phản ứng của Vi Vi thật đáng yêu... Chồng à, so với bộ dạng của anh năm đó thậtgiống nhau.”
“Em nha, sao tuổi cànglớn càng nghịch ngợm?” Thẩm Tư Kiều cưng chiều nhìn An Vịnh Tâm “Bắt nạt congái mà em vui vẻ vậy sao?”
“Hắc hắc, thật ra thìngười em muốn bắt nạt là...” An Vịnh Tâm đột nhiên nhảy tới bên cạnh Thẩm ThiênDục ôm dính lấy hắn “Con trai của em!”
Nếu Vi Vi đã đi mất vậythì hắn cũng không cần giả bộ ngoan ngoãn, Thẩm Thiên Dục liếc xéo An Vịnh Tâmrồi nhìn Thẩm Tư Kiều, cau mày nói: “Ba, mời quản lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-cho-em-cung-chieu-anh/51449/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.